Nhưng trong đám đông lại có một người làm hắn tò mò không thôi, thiếu niên này cả người trắng toát tỏa ra hơi lạnh, y hai chân không chạm đất bay vờn qua vờn lại. Chẳng lẽ là...
- Ca ca, ta chờ ngươi thật lâu! Ngươi đã hứa khi ta lớn lên sẽ lấy ta, còn nhớ hay không?
Quả nhiên là Tuyết Như Lan, lớn lên hoạt bát lanh lợi, lại rất tuấn tú làm người say mê.
- Được rồi, các ngươi có thể nghiêm túc một chút có được không? Ta còn phải đi tìm Mộ Diễm.
Tô Thủy Nguyệt nói xong thì đám đông cũng nghiêm túc trở lại, hắn phải tìm Mộ Diễm trước khi Mộ Thanh Khê nổi giận mà bóp chết nó. Hắn cùng đám người Bách Phệ Thôn đi vào trong, men theo lối cũ trở về căn nhà nọ, hắn đi vào trước nhất. Quả nhiên Mộ Diễm không biết kết giới đã bị hủy, y ngồi bên giường dùng công lực trị thương cho Mộ Thanh Khê. Tô Thủy Nguyệt giơ tay lên nhìn tay mình, công lực của hắn sẽ không mạnh đến mức như vậy đi, Mộ Thanh Khê dù gì bốn trăm năm trước cũng đã ở cảnh giới Đại thừa rồi, cho dù độ kiếp thất bại cũng không đến nỗi tu vi sụt giảm đến nổi hắn đánh được y đến không dậy nổi như vậy. Nhưng hắn không có thời gian nghĩ nhiều, chỉ sợ Mộ Diễm trị thương cho Mộ Thanh Khê xong đến khi y tỉnh dậy lại trở tay không kịp.
Tô Thủy Nguyệt thuấn di đi đến sau lưng Mộ Diễm, chộp tay lên vai y, rất nhanh đem y ra ngoài sân. Mộ Diễm bị lôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600995/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.