Lời này là Tề Xuân Thụy nói ra, Mộ Diễm tung chưởng đánh Bách Phệ Thôn sau đó lại đáp.
- Ngươi cũng có tư cách nói phụ thân ta cặn bã? Ngươi cướp thê tử của phụ thân ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại gào cái gì!
- Thật tức chết ta mà, không đánh không được!
Tề Xuân Thụy toan lao lên thì Quân Thư Mục đã giữ y lại.
- Cũng đã mấy trăm năm, ngươi có lần nào đánh được nó sao?
- Lần này ta sẽ đánh!
Tề Xuân Thụy gạt phăng cánh tay Quân Thư Mục sau đấy lao lên, Mộ Diễm đón một chưởng khí mạnh mẽ mà lùi lại phía sau, hai tay biến ra hai thanh kiếm.
- Nói không lại còn muốn đánh người. Ngươi nha, nói là yêu mẫu thân của ta, vậy mà ngay cả con trai của y ngươi cũng đánh! Lão già thối, ngươi giết ta đi, mẫu thân ta nơi chín suối chắc chắn hận ngươi đến nỗi không thể siêu thoát!
"...." Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch khóe môi, Mộ Diễm con trai à, có phải rủa người làm mẫu thân như hắn đến quen miệng rồi không? Hiện tại hắn đã tỉnh rồi a, còn trù không thể siêu thoát là như thế nào đây?
Tề Xuân Thụy sau khi nghe thấy câu kia cũng dừng tay lại, Tống Liễu Dương xuất ra một đạo dây leo trói hai tay Mộ Diễm, lại bị đứa nhỏ này không tiếc lời mà chửi rủa.
- Mộ Thanh Khê đâu?
Mộ Diễm không đáp lại y, chỉ gầm gừ trách móc.
- Muốn gặp phụ thân của ta thì bước qua xác của ta trước!
- Ngươi biết chúng ta căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600994/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.