- A... Là chuyện này sao?
Tô Dĩ Tần đưa tay sờ sờ mặt, nở một nụ cười như có như không, mắt ánh lên một tia không vui.
- A Nguyệt đúng là chưa từng nhìn thấy khuôn mặt này của anh hai nhỉ? Cũng đã hơn bốn năm rồi anh chưa có về nhà.
- Mọi chuyện là như thế nào, tại sao em lại bị trói? Anh hai, nói cho em biết đi!
- A Nguyệt ngoan, để anh hai ôm em một cái rồi nói sau.
Tô Dĩ Tần ngồi xuống giường ôm lấy hắn, hôn lên trán hắn một cái. Nhưng hắn đối với khuôn mặt này có chút sợ hãi không tự chủ được mà lui lại. Tô Dĩ Tần nhìn thấy hắn sợ liền vuốt vuốt lưng hắn mấy cái.
- A Nguyệt ngoan, chẳng phải em đã rất thích khuôn mặt này sao? Tại sao trở về rồi liền không thích nữa.
Tô Dĩ Tần lại như có như không hôn lên khóe miệng hắn.
- Nhưng mà không sao, em không thích, anh hai cũng sẽ làm cho em thích!
Tô Thủy Nguyệt cảm giác có chút gì đó làm hắn không thở nổi, rõ ràng là giọng nói của Tô Dĩ Tần anh hai của hắn nhưng hình dạng lại là của Mộ Thanh Khê. Lúc trước khuôn mặt của Tô Dĩ Tần đâu phải như vậy, y đã phẫu thuật sao?
- Anh hai nói cho em biết đi, anh hai!
Hắn không biết nghĩ cái gì mà lại hét lên như vậy, hắn cảm thấy mọi chuyện thật sự không đơn giản một chút nào.
- A Nguyệt ngoan, xong việc anh sẽ nói cho em biết.
Tô Dĩ Tần sau đó đứng dậy, đem hết dây điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600988/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.