- Ngươi nói... Thượng Thiên Thanh Khê là sư phụ của ngươi!
- Đúng vậy!
- Một tiểu thỏ như ngươi sao lại bái lão già đáng ghét đó làm sư phụ chứ! Lại còn muốn đến đây tìm?!!
- Đúng vậy, sư phụ thương nhất chính là ta cho nên nhất định sẽ đi tìm nếu ta không trở về.
Tô Thủy Nguyệt nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Thượng Thiên Thiếu Khanh ở trong gương thì càng châm thêm dầu vào lửa, thoáng thấy eo được buông lỏng hai mới thoát khỏi vòng tay y. Lưng dựa vào bàn vô cùng tiêu sái mà hù dọa.
- Sư phụ rất không thích ai động vào đệ tử của người, ngươi a, chết chắc rồi!
- Ngươi ngươi ngươi... Đi đi đi!!
Thượng Thiên Thiếu Khanh nghe thấy vậy mặt liền biến sắc đẩy Tô Thủy Nguyệt ra khỏi phòng, còn tự mình phân phó một người để đưa hắn trở về. Tô Thủy Nguyệt cười đến nỗi quai hàm cũng không khép lại được, không ngờ cái tên không sợ trời không sợ đất này lại chỉ sợ mỗi một mình Thanh Khê chân nhân. Trước khi Tô Thủy Nguyệt rời đi Thượng Thiên Thiếu Khanh còn rất không cam lòng mà từ biệt.
- Một ngày nào đó khi ta có thể đánh được Thượng Thiên Thanh Khê thì sẽ đến tìm ngươi, nhất định không được quên ta.
Tô Thủy Nguyệt gật gật đầu, cái tên này cũng thật khiến người đến chọc ghẹo, lại sợ thúc phụ của mình đến như vậy?!!
- Nhất định không được quên ta, có biết không?
Tô Thủy Nguyệt lại gật gật đầu sau đấy cùng với một đệ tử Thượng Thiên tiên gia ngự kiếm trở về Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600921/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.