Minh Thành cuối cùng cũng lết được thân tàn này về tới cửa nhà trọ. Nhìn kĩ lại ở đây đúng tàn tạ đến bất ngờ. Hai chiếc đèn vặn đã cũ, ánh vàng nhạt, lắp ở trước cửa thỉnh thoảng lại nhấp nháy, thu hút những con bướm đêm. Căn nhà mục nát ấy vậy mà có thể chống chọi đến bây giờ. Ở các dãy hành lang tầng một, hai, ba, các phòng trọ đã lên đèn chỉ có phòng cậu ở tít dãy hành lang tầng hai là còn đen mịt. Minh Thành ngậm ngùi cười khổ một cái rồi đi về phòng.
Vừa mở cửa phòng ra cậu chạy ngay đến chiếc giường nhỏ thân yêu của mình. Dù cứng cáp và không mấy thoải mái nhưng như thế cũng đủ để Minh Thành thư giãn rồi. Cậu ôm chầm lấy cái gối ngủ, dụi mặt vào đấy, không ngừng gào thét.
"Aaaaa, mệt quá, mệt chết đi mất!"
"Thật không muốn sống lại tí nào, mới ngày đầu tiên đã xui hết chỗ nói"
Minh Thành trở mình lại, tay đặt lên trán, mắt nhắm tịt, hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Mùi thơm nhẹ thoang thoảng từ áo Dương Kì phần nào giúp cậu nhẹ lòng hơn. Não Minh Thành bây giờ không thể hoạt động nổi nữa, mệt lả chỉ muốn lần nữa nhắm mắt xuôi tay...Cậu từ từ mở mắt ra nhìn lên trần nhà cũ kĩ, vết nứt nham nhở rồi nghĩ đến bản thân mình.
"Ha...đây rốt cuộc là đâu vậy cơ chứ?"
Minh Thành buông một câu than vãn mà không hề biết câu trả lời. Ánh đèn mờ nhạt tỏa ra khắp căn phòng cùng với không khí ảm đạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-bl-toi-tro-thanh-nhan-vat-phu-qua-duong/3551410/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.