Vừa về tới trước cửa Tiêu gia, Tiêu Viêm đã bị Tiêu Chiến hồ hởi bước ra vỗ vai hắn nói:
-Hảo tiểu tử, xem ra con đã lấy lại được phong thái của thiên tài rồi a.
Nghe vậy Tiêu Viêm biết ngay chuyện hắn đánh bại Gia Liệt Áo đã được loan truyền với tốc độ chóng mặt, bất quá đối với chuyện này Tiêu Viêm cũng rất vui vẻ, rốt cuộc sau ba năm ăn nhiều đau khổ nhục nhã hắn lại một lần nữa trở về chính mình.
Nhưng Tiêu Viêm đã trưởng thành hơn nhiều, hắn không lộ ra vẻ kiêu ngạo như trước đây mà khiêm tốn nói:
-Phụ thân quá lời, thiên tài cái gì chứ, con vẫn chỉ là tam đoạn đấu khí thôi.
Thấy Tiêu Viêm khiêm tốn, Tiêu Chiến càng cười lớn hơn:
-Tên nhóc này, khiêm tốn là đức tính tốt, nhưng con nói vậy lại giống tự đề cao bản thân hơn a.
Đúng vậy, tam đoạn đấu khí đánh bại lục đoạn đấu khí, là sự việc khó khăn thế nào? Chưa kể Gia Liệt Áo còn được Gia Liệt gia tộc bồi dưỡng rất tốt chứ không phải hạng đầu đường xó chợ, khó càng thêm khó, nhưng Tiêu Viêm vẫn làm được.
Đồng nghĩa, ta chính là thiên tài trong thiên tài nha.
Tiêu Viêm xấu hổ cười cười đánh trống lảng, kì thực hắn không có ý tứ trên a:
-Thôi, con mệt rồi, con về phòng trước đây, phụ thân đi thong thả. Huân Nhi, muội cũng nghỉ ngơi đi, qua vài ngày nữa ta sẽ cho muội một bất ngờ.
Nghe hai từ “bất ngờ”, Huân Nhi hai mắt sáng lên nói:
-Huân Nhi rất mong chờ.
…………………
Trở về phòng, đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-dau-pha-thuong-khung/189245/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.