Vào phòng, đóng cửa, Hoa Thượng Nhi đẩy Nguyên Tiểu Bảo đang bị trói thành một đoàn lên giường ngọc rồi bò lên người hắn, một tay từ tốn cởi bỏ y phục một tay hơi vuốt ve vùng ngực Nguyên Tiểu Bảo, miệng cười khanh khách đầy ma mị:
-Đừng giãy dụa, ngươi sẽ cảm thấy vui vẻ ngay thôi.
Nghe những gì Hoa Thượng Nhi nói, cảm nhận những gì Hoa Thượng Nhi làm, Nguyên Tiểu Bảo một mặt mộng bức, trong lòng xoắn xuýt không thôi, rốt cuộc cô nương này muốn làm gì mình đây?
Nhìn thế nào cũng giống sắp sửa làm chuyện đó a.
Nghĩ tới đây, Nguyên Tiểu Bảo cuống quýt hét lên:
-Dừng… dừng lại, ta không muốn, ta có ý trung nhân rồi.
Bị câu nói Nguyên Tiểu Bảo làm cho bất ngờ, Hoa Thượng Nhi tạm dừng tay lại nũng nịu hỏi:
-Ngươi chê nhân gia xấu? Hay chê nhân gia lẳng lơ? Nhân gia… vẫn là xử nử đó.
Tính tình Nguyên Tiểu Bảo vốn thành thật lắc lắc đầu nói:
-Kì thực ngươi rất đẹp, ta cũng biết ngươi là xử nữ, nhưng ta không muốn làm điều gì có lỗi với người ta thương, vẫn xin ngươi tự trọng một chút.
Nghe vậy Hoa Thượng Nhi đứng dậy chỉnh lại y phục đổi giọng đầy khinh bỉ:
-Ngươi cho rằng ta sẽ làm chuyện đó với ngươi? Nực cười, ngươi xứng sao?
Nguyên Tiểu Bảo lần nữa bị Hoa Thượng Nhi làm cho ngơ ngác hỏi lại:
-Vậy ngươi cởi y phục của ta ra làm gì?
Đáp lại câu hỏi của Nguyên Tiểu Bảo là một nụ cười lạnh trên gương mặt Hoa Thượng Nhi.
Nụ cười này khiến Nguyên Tiểu Bảo rùng mình, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-dau-pha-thuong-khung/1460002/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.