Tessa cực kì dễ dàng tìm được đường tới cái cầu thang xoắn ốc bằng đá chạy giữa Học Viện. Hẳn cô đã nhớ đường chút ít rồi. Cô đi xuống dưới tầng trệt và thấy Thomas đứng ở cửa.
Cậu đang cầm một thanh kiếm lớn, mũi chúc xuống, gương mặt rất nghiêm trọng. Đằng sau cậu là cánh cửa đôi đồ sộ của Học Viện đang để cho chút ánh hoàng hôn màu xanh đen của Luân Đôn lọt vào. Cậu có vẻ giật mình khi thấy Tessa. “Chị Gray à?”
Cô khẽ nói. “Chuyện gì thế, Thomas?”
Cậu nhún vai. “Ông Mortmain,” cậu nói. “Ông ta muốn nói chuyện với anh chị Branwell, nhưng vì họ không ở đây…”
Tessa định ra cửa.
Thomas giật mình đứng chắn đường. “Chị Gray, em không nghĩ…”
“Cậu sẽ phải dùng kiếm để ngăn tôi đấy, Thomas,” Tessa lạnh lùng nói và Thomas, sau một thoáng lưỡng lự, tránh sang bên. Tessa thấy cắn rứt và hi vọng cô không làm cậu đau lòng, nhưng cậu có vẻ choáng váng thì đúng hơn.
Cô đi qua, ra bậc thềm ngoài Học Viện, nơi Will và Jem đang đứng. Cơn gió lạnh thổi bay tóc cô và khiến cô rùng mình. Ở cuối bậc thềm là người đàn ông cô thấy từ cửa sổ. Ông ta thấp hơn cô tưởng: nhỏ thó và mảnh dẻ, với gương mặt nâu bánh mật thân thiện bên dưới vành mũ. Dù ông ta ăn mặc khá lịch sự nhưng lại có cái vẻ chất phác, sương gió của cánh thủy thủ hoặc lái buôn.
“Vâng,” ông ta nói, “Anh chị Branwell đã gọi cho tôi vào cuối tuần. Và hẳn là họ chưa nói với hai cậu về cuộc gặp mặt này.”
“Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-cau-chuyen-trong-sach/3950760/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.