Cuối cùng, Henry đã thả Nathaniel khỏi cái ghế bằng cách dùng mặt kiếm cùn chặt tới khi cái cùm rụng ra. Nathaniel trượt xuống sàn nhà, nằm đó rên rỉ còn Tessa ôm lấy anh mình. Charlotte vội vàng mang khăn ướt tới lau mặt Nate và ném mấy mảnh rèm rách lên người anh, trước khi rảo bước tới bàn bạc sôi nổi cùng Benedict Lightwood. Thi thoảng, chị lại nhìn Tessa và Nathaniel và vẫy tay rối rít. Tessa, bối rối và sức cùng lực kiệt, tự hỏi Charlotte đang làm trò khỉ gì.
Nhưng nó chẳng quan trọng. Mọi thứ như trong mộng. Cô ngồi trên nền nhà cùng Nathaniel khi các Thợ Săn Bóng Tối di chuyển xung quanh, dùng thanh stele vẽ lên những người khác. Thật khó tin khi thấy những vết thương của họ biến mất khi Ấn Ký trị thương xuất hiện trên da họ. Hình như tất cả đều biết bề Ấn Ký. Cô quan sát trong khi Jem nhăn mặt, cởi cúc áo để lộ ra một vết thương dài chạy theo một bên bả vai trắng nhợt; anh quay đi chỗ khác, môi mím chặt, trong khi Will cẩn thận vẽ một Ấn Ký bên dưới vết thương.
Mãi tới khi Will xong việc với Jem và thong thả đi tới, cô mới nhận ra mình mệt mỏi tới mức nào.
“Có vẻ em đã trở lại là mình,” anh nói. Anh cầm một cái khăn ướt trong tay nhưng chẳng thèm dùng nó để lau máu trên mặt và cổ.
Tessa cúi nhìn mình. Quả vậy. Cô đã mất lớp da của Camille và trở lại là mình tự lúc nào. Cô nghĩ, chắc mình phải rất mụ mẫm nên không nhận ra tim đập trở lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-cau-chuyen-trong-sach/3950738/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.