Nghịch Lan thấy tình thế không ổn liền kéo Mộng Y lui về phía sau rồi đẩy nàng cho Nhiên Quy "Các muội đi trước, ta ở đây cản bọn họ."
Mộng Y giật mình "Sư tỷ!"
Nghịch Lan đưa cho nàng ánh mắt yên tâm "Ngoan đi mau đi, ta tự biết bảo vệ bản thân."
Vừa dứt lời Nghịch Lan đã xông lên trước, một đường chém giết chặn đám hắc y nhân lại. Mộng Y nhìn bóng lưng Nghịch Lan, trong lòng có chút chua xót "Sư tỷ, xin lỗi!"
Mộng Y kéo theo Nhiên Quy quay người chạy "A Miên, đi thôi!"
Nhiên Quy còn tưởng Mộng Y sẽ sống chết không chịu đi ai biết nàng vừa quay đầu đã chạy, hơi kinh ngạc nhưng cũng chẳng nói gì. Bọn họ sức chiến đấu yếu, ở lại mới chính là gánh nặng cho Nghịch Lan!
Đám hắc y nhân nhận ra ba người muốn chạy nên đuổi theo, Diệp Miên phóng ra một bức tường linh lực chặn bọn họ lại rồi kéo Mộng Y và Nhiên Quy ngự kiếm rời đi.
.
"Nghịch Lan sư tỷ sẽ không sao chứ?"
Mộng Y cúi mặt không nói chuyện, Nghịch Lan sẽ không sao chứ? Nàng nghĩ lại khi nảy rời đi có chút hối hận.
Diệp Miên vỗ vai Mộng Y "Sư tỷ sẽ không sao đâu!"
Mộng Y cười có chút khó coi "Ta biết."
Dù sao nếu Nghịch Lan sảy ra chuyện nàng cũng không sống nỗi. Nếu đã có hồn khế sinh tử thì dù là nàng hay Nghịch Lan đều sẽ cố gắn bảo vệ sinh mệnh mình.
Mộng Y ngẩn đầu nhìn tầng tầng lớp lớp lá cây cổ thụ che đi ánh sáng ban mai trên đầu bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599934/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.