"Nàng ấy đưa ta hai khóm hoa Ma Túc và Bạch Túc. Ma Túc, Bạch Túc dựa vào ma khí mà sinh trưởng. Sau khi ta hấp thụ hết tà ma trong cả thành Nam Cương liền dùng linh lực áp chế sự cuồng bạo trong cơ thể. Lấy máu của chính bản thân nuôi Ma Túc và Bạch Túc. Ma khí cùng tà khí trong cơ thể ta bị hai loại hoa hút lấy làm chất dinh dưỡng vậy nên ta mới sống được đến hiện tại."
Lập Tuân quâng bơ kể lại những chuyện bản thân đã và đang trải qua như nói về câu chuyện của người khác. Không có đau thương, không có buồn rầu chỉ mang chút cảm khái.
"Ngày qua ngày lập lại trình tự như thế, hấp thụ tà ma rồi lại đổi máu nuôi Ma Túc, Bạch Túc. Đã qua không biết bao năm rồi... Lập mỗ chẳng nhớ rõ."
Minh Quang nhìn ra ba vị gia chủ bên ngoài, mày hơi nhướng lên "Mọi chuyện Lập Tuân nói đều đúng chứ?"
Tô gia chủ và Phong gia chủ không nói gì. Lập gia chủ nói "Mọi chuyện chúng ta làm đều vì toàn bộ người dân trong thành! Lập Tuân hi sinh vì chính nghĩa!"
Minh Quang cười lạnh "Hay cho câu vì chính nghĩa, các vị gia chủ thật khiến tại hạ mở mang tầm mắt."
Nhân tộc hận ma tộc tàn nhẫn máu lạnh giết người giết ma không chút lưu tình, còn vì lợi ích của mình mà bán đứng tộc nhân, đem tộc nhân ra làm lá chắn. Nhân tộc đem người phàm vô tội ra tấm lá chắn như vậy có khác gì ma tộc chứ? Chỉ có thêm một cái danh vì chính nghĩa hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599910/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.