Lập Tuân sai người hầu mang rượu lên, chẳng mấy chốc người hầu đã mang một vò nữ nhi hồng và mấy chén lớn đến.
Người hầu rót cho mỗi người một chén rượu rồi lui ra, cả phòng ăn bỗng chốc còn lại ba người.
Mộng Y khẽ cau mày, dự cảm không tốt dâng lên trong lòng, hắn ta muốn làm gì đây?
Lập Tuân cầm chén rượu lớn lên "Lập mỗ xin cạn trước!" sau đó hét uống sạch y rượu, còn có ý nghiêng chén rượu của mình cho Mộng Y xem.
Mộng Y khẽ cười "Tửu lượng của Lập tiên sinh thật tốt!"
Lập Tuân ra dấu tay mời rồi tự rót cho mình một chén rượu khác.
Nghịch Lan không chút do dự nâng chén rượu lên tính uống nhưng Mộng Y nhanh tay hơn cầm lấy chén rượu của nàng ấy "Sư tỷ không thể uống rượu, tỷ quên rồi sao?"
Lập Tuân nhìn hai người "Một ly cũng không thể sao?"
Nghịch Lan vừa mở miệng Mộng Y đã cướp lời "Không thể! Tỷ ấy vẫn còn dùng thuốc chữa trị kinh mạch, không thể uống rượu."
Lập Tuân thất vọng "A" một tiếng.
"Để ta uống thay tỷ ấy!" Mộng Y vừa nói liền cướp chén rượu trong tay Nghịch Lan uống cạn.
Nghịch Lan không kịp phản ứng, vẫn còn giữ động tác, ngẩn ra.
Đôi con ngươi Lập Tuân lóe lên nhưng nhanh chóng vụt qua, hắn rũ mắt xuống, khẽ cười "Mộng Y tửu lượng thật tốt!"
Mộng Y hơi cau mày đặt chén rượu xuống, trong rượu...
"Xin hỏi Lập tiên sinh, nữ nhi hồng phải cho thứ gì vào mới ngon miệng sao?"
Lập Tuân cười tươi, chậm rãi nâng chén rượu lên uống cạn "Khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599907/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.