Mộng Y giả vờ vô tình gặp Lập Tuân thêm mấy lần nữa, mấy lần hắn đều tươi cười ân cần trò chuyện như bằng hữu. Mộng Y thật hoài nghi bản thân không có sức hút với người khác giới.
Lại lần gặp mặt thứ n, Mộng Y cuối cùng cũng không có kiên nhẫn nữa, trực tiếp đề nghị đến Lập phủ một chuyến.
Mộng Y biểu thị là nữ nhi thì phải dũng cảm chủ động mới có được tình yêu... À nhầm, mới cứu được nữ chủ!
Lập Tuân có chút đăm chiêu nhìn Mộng Y, ngay lúc nàng tưởng rằng hắn sẽ không đồng ý thì hắn lại cười nói "Nếu Mộng Y đã muốn đến thăm Lập phủ thì Lập mỗ cung kính không bằng tuân mệnh!"
Mộng Y cười cười, trong lúc Lập Tuân không chú ý nàng dùng linh lực chuyển một lá truyền âm phù đến Minh Quang. Nàng nghĩ cũng biết được vẻ mặt Minh Quang khi nhận được truyền âm như thế nào. Thôi đành vậy, vì nữ chủ đành liều mạnh một phen.
Mộng Y hôm nay vẫn mặc một bộ y phục đỏ tươi như mấy hôm trước, lúc này vào phủ treo đèn kết hoa đâu đâu cũng màu đỏ là Lập phủ cảm giác như đang đi vào lễ đường cổ đại vậy.
Có một nữ nhân vận huyết y đi ngang qua, nhìn thấy Lập Tuân liền dừng lại nhúng người chào "Tướng công đã về!" nữ nhân nhìn Mộng Y, có chút thăm dò hỏi "Vị này là muội muội mới đến sao?"
Lập Tuân khoát tay "Không phải, nàng là bằng hữu của ta."
Nữ nhân nọ hơi ngẩn ra nhưng sau đó lại giấu đi vẻ mặt kinh ngạc "Thì ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599906/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.