Mộng Y ngồi trên lầu của một trà lâu nhìn xuống dòng phố tập nập. Tiểu Phàm ngồi đối diện nàng có chút lo lắng hỏi "Như này có được không?"
Mộng Y thở dài "Cứ thử một lần đã."
"Tiểu Mộng Y, muội thật sự muốn vào Lập phủ sao?"
Mộng Y gật đầu "Ngoài cách này ra còn cách khác sao? Đã điều tra Lập Tuân bao nhiêu ngày rồi? Còn không có một chút tin tức nào! Chỉ còn cách trà trộn vào Lập phủ tìm ra bí mật của hắn thôi!"
Tiểu Phàm đắn đo "Nhưng mà Minh Quang sư huynh..."
"Tiểu Phàm sư huynh, huynh có muốn cứu Nhiên Quy ra không?"-Mộng Y nghiêm nghị nhìn Tiểu Phàm "Ta cũng muốn đưa Nghịch Lan sư tỷ trở về. Vậy nên chúng ta đành liều một lần thôi! Muội có thanh tâm quả bảo hộ, huống chi còn có thể triệu hồi cự thụ mọi lúc. Muội đi vào Lập phủ là tốt nhất!"
Tiểu Phàm thở dài "Ta biết muội lo lắng cho sư tỷ nhưng mà... Nếu Minh Quang sư huynh biết sẽ tức giận đấy!"
"Đành phật lòng sư huynh một lần vậy." Mộng Y nhìn xuống con phố, giọng chắc nịch "Muội đã quyết định rồi."
Nam chủ có nhiều lo nghĩ và vướn bận nhưng nàng lại không có nhiều như vậy. Nam chủ không thể đưa Nghịch Lan ra thì hãy để nàng!
Tiểu Phàm thở dài "Phục muội rồi đấy!"
Mộng Y nghiêng đầu nhìn hắn "Huynh thế nào?"
"Ngoài việc hỗ trợ muội còn có thể làm gì khác sao? Muội mà có mệnh hệ gì thì sư tỷ, Diệp Miên còn có sư phụ muội không xé xác ta ra sao?"
Mộng Y mỉm cười "Đa tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599903/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.