Dận Kì từ Càn Thanh Cung đi ra, Mã Tường đang chờ ở cửa, thấy vậy vội vàng lên đón.
“Gia, xong việc rồi ạ?”
Dận Kì khẽ gật đầu: “Về thôi.”
Mã Tường vội vàng sai người khiêng kiệu tới, Dận Kì bôn ba cả ngày, lúc này đã kiệt sức, ngồi lên kiệu liền nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc này đã qua giờ Tỵ, mấy cửa cung sớm đã đóng, chủ tớ hai người đội sao đội trăng vội vàng về A Ca Sở, dọc đường đi thật sự không ít gian nan.
Mã Tường liếc nhìn chủ tử đang nhắm mắt dưỡng thần trên kiệu, trong lòng vẫn không khỏi tấm tắc khen ngợi.
Trước kia ở viện phúc tấn hắn ta lơ mơ bị Gia mình gọi đi nói là muốn tới Càn Thanh Cung, hắn ta còn ngạc nhiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khi tận mắt nhìn thấy Gia mình từ trong phòng phúc tấn bưng ra chậu mẫu đơn kia mới hiểu rõ nguyên do.
Những ngày này hắn ta vẫn đi theo bên cạnh Gia, tự nhiên biết Hoàng thượng coi trọng chuyện này đến mức nào, mặc dù đến tận giờ Mã Tường vẫn không biết phúc tấn làm cách nào mà có được chậu mẫu đơn này, nhưng điều duy nhất có thể xác định là, phúc tấn lần này coi như lập được công lớn rồi.
Đương nhiên, tiện thể ngay cả Gia của bọn họ nói không chừng cũng có thể được Hoàng thượng ưu ái một chút.
Kiệu nhanh chóng được khiêng vào A Ca Sở, lúc này chính viện của An Thanh đèn đuốc sáng trưng.
Hiện tại nàng đang khoác áo choàng ngồi trên ghế mềm nhìn ngọn nến ngẩn người, vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-trieu-thanh-ngay-ngay-lam-ruong/5201558/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.