Dận Kì thừa lúc đêm tối cấp tốc tới Càn Thanh Cung, Khang Hi đã nghỉ ngơi rồi, may mắn là hôm nay ông bận rộn tới khuya, không lật lục đầu bài của bất kỳ phi tần nào.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Khang Hi vén màn giường, hỏi vọng ra ngoài: “Lương Cửu Công, ai ở bên ngoài vậy?”
Lương Cửu Công vừa hỏi chuyện tiểu thái giám trực gác ngoài cửa xong, nghe Khang Hi hỏi vội đáp: “Bẩm vạn tuế gia, là Ngũ a ca cầu kiến, ngài ấy nói có chuyện gấp cần bẩm báo ạ.”
Khang Hi khẽ nhíu mày, có chuyện gấp gì mà phải tới tận nửa đêm, không thể đợi tới mai sao?
Lão Ngũ này sao vẫn thiếu kiên nhẫn đến thế?
Mặc dù có chút oán trách, nhưng Khang Hi vẫn đứng dậy: “Bảo hắn vào chờ ở gian ngoài đi.”
Dận Kì ôm chậu mẫu đơn kia cũng không dám đặt xuống, cứ thế đợi ở gian ngoài, may mắn chưa lâu sau, đã thấy Khang Hi chỉ khoác áo choàng đi tới.
“Sao lại tới muộn thế này, có chuyện gì không thể…”
Khang Hi chưa kịp nói hết lời trách cứ, đã thấy vật trong tay Dận Kì, đầu tiên là khựng lại một chút, giây sau liền bước nhanh mấy bước tới trước mặt Dận Kì, mừng rỡ nói: “Đây là thứ các ngươi tìm được ở vườn hoa ngoại ô kinh thành ư?”
Ông cứ nghĩ, Đại Thanh rộng lớn sao lại không tìm thêm được một cây mẫu đơn tương tự nữa chứ.
“Mà, cây này với cây trước kia thật sự rất giống nhau.” Khang Hi không khỏi cảm thán.
Xem cái cành lá này, xem cánh hoa viền vàng này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-trieu-thanh-ngay-ngay-lam-ruong/5201557/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.