Khoảng thời gian này Thanh Nhạn cảm thấy cuộc đời mình như được thăng cấp, hắn đặt thợ mộc Lưu một chiếc xe đẩy nhỏ, đẩy theo bếp than và nồi hấp ra chợ.
Bánh được nặn sẵn từ tối hôm trước, sáng chỉ việc nhóm bếp hấp chín là sẵn sàng bán. Buổi sáng hắn sẽ đẩy xe ra chợ, vừa mua thức ăn vừa rao bán, sau đó đẩy xe về đầu ngõ, bán hết số bánh còn lại mới vào nhà nấu cơm.
Công việc khá nhẹ nhàng.
Sau khi Tống Kiều Thư có thai, bọn họ thống nhất bên cạnh nàng lúc nào cũng phải có người, thời gian của hắn là buổi chiều.
Nguyệt Hải Đường cho người đưa đồ đến, bao gồm một xe lựu đỏ Phú Châu, một rương vải phương bắc và mấy thứ trang sức may mắn cho trẻ con. Tống Kiều Thư hài lòng chia cho mỗi người một ít.
Đám nam nhân:???
Vải vóc thì cũng thôi, chứ mấy thứ trang sức trẻ con này họ cầm làm gì?
Thê chủ cho họ nào dám từ chối, nên mặc dù không hiểu vì sao nàng lại cho họ vẫn nhận lấy, cẩn thận cất đi.
Hôm nay bán hết bánh sớm, Thanh Nhạn vui vẻ đếm tiền thu được. Trừ tiền nguyên liệu, tiền trả nợ thê chủ cho mượn để mua xe, hắn vẫn dư ra mấy đồng, tích cóp đến cuối năm gửi về cho cha đẻ một ít.
Nhà hắn chỉ có hai người con trai, năm nay Thanh Yến đã gả, cha mẹ người què người có tuổi, hắn không nỡ để họ cô đơn vất vả. Dẫu thê chủ đồng ý phụng dưỡng, hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-nu-ton-nuoi-bon-chong/3357599/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.