Bởi tuổi nhỏ, Từ Phụng Niên không phải tiếp khách. Nhưng tú bà có đôi mắt tinh đời, bà biết tương lai hắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền nên canh chừng kĩ càng, bắt hắn theo danh bài nhất bảng Nguyệt ca bấy giờ học hỏi.
Nguyệt ca là kĩ nam tài sắc vẹn toàn, giọng hát của hắn nổi danh tới mức thu hút cả quý nhân kinh thành, hắn có quyền chọn lựa khách nhân, những kẻ thô tục tầm thường không có cửa được ngồi với hắn nửa canh giờ chuyện trò, càng đừng nghĩ một đêm với hắn.
Đi theo hắn Từ Phụng Niên được che chở, không bị ức hiếp, khách nhân ép buộc.
Cho đến khi Nguyệt Hải Đường xuất hiện.
Hằng đêm thâu hoan, thương nhân kinh thành mê đắm nam sắc tới mức quên lối về.
Từ Phụng Niên từng hỏi Nguyệt ca, sao cứ chấp nhất vị trí chính phu? Đồng ý làm thứ phu để bà chủ Nguyệt chuộc thân, dẫu sao vẫn tốt hơn tiếp tục làm thanh quan chứ?
Sống tại kỹ viện đã lâu, hắn biết Nguyệt ca đã sớm tích đủ tiền để chuộc thân, chỉ là bà chủ không dễ buông tha cho con gà đẻ trứng vàng này, nên trừ khi hắn ta bị phế, không thì phải có quý nhân đứng ra chuộc thân mới được.
Nguyệt ca mỉm cười đáp: “A Niên ngốc quá, nếu chỉ đơn thuần chuộc thân thì ta đã sớm rời khỏi đây lâu rồi. Nữ nhân chốn ăn chơi ấy mà, vô tình bạc bẽo lắm, nay chuộc ra mai chán chưa biết chừng lại đưa ta cho kẻ khác, lúc đó có khác gì làm thanh quan đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-nu-ton-nuoi-bon-chong/3355815/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.