Sở Dương đang di chuyển gấp đột nhiên ngưng lại, nhìn qua liệt thiên kiếm ý xuất hiện trên không trung Vô Song thành thì không khỏi cười.
"Sư phụ không ngờ lại đột phá ngay lúc này!"
Hắn cười rất tươi, tốc độ di chuyển cũng hơi chậm lại.
Kiếm Thánh đã đột phá thì an nguy của Vô Song thành cũng không quá lo lắng.
"Đại cục đã định, thời gian tiếp theo có thể an tâm nhìn cảnh trí phương thế giới này rồi."
Lúc hắn tới đây lần đầu tiên thì thực lực thấp bé, căn bản không có đi qua địa phương nào.
Lần này trở lại hắn luôn ở trong tình trạng khẩn trương, đâu có thời gian rảnh rỗi.
Bây giờ Kiếm Thánh đột phá, hắn mới chính thức cảm thấy nhẹ nhõm.
"Non sông tươi đẹp như thế, nếu không sửa trị cho tốt một phen thì sao xứng với thổ địa dưới chân!"
Sở Dương chân đạp mây trắng, tiếp tục phi hành.
Bên trong Vô Song thành, bên ngoài phủ thành chủ.
"Kiếm thứ tám!"
Một kiếm hạ xuống, Võ Vô Địch bay ngược.
"Kiếm mười hai!"
Bây giờ Kiếm Thánh thi triển ra Thánh Linh kiếm pháp một lần nữa, uy lực của nó đã khác xa lúc trước, một kiếm nổi phong vân, kiếm hạ quỷ thần kinh.
Võ Vô Địch lại lui.
"Kiếm hai mươi hai!"
Kiếm Thánh mặt không biểu tình, kiếm quang nhất chuyển, hư không xuất hiện chi chít kiếm khí cùng tụ lại một chỗ, giáng xuống chỗ mi tâm Võ Vô Địch.
"Giết!"
Võ Vô Địch vừa lui lại thấy thế sắc mặt hết sức khó coi.
Lần này hắn không lui nữa mà chủ động tiến lên đón đỡ.
Một quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460185/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.