Người trong hoàng thành cao cao tại thượng, hưởng thụ thiên hạ cung phụng nhưng lại thối nát không chịu nổi, tuy có cường giả nhưng đã mất đi tâm võ đạo, chỉ biết hưởng thụ thì sao có thể ngăn cản bọn người Đoạn Lãng?
Huống chi, những ngày này, thực lực của đám người Đoạn Lãng lại tăng thêm một bước.
Thực lực tổng hợp đã tăng lên rất lớn.
Sở Dương hiểu rõ tình hình hoàng thành, tuy đối phương có hai Đại tông sư trấn thủ nhưng khí huyết đã suy bại, chỉ có tác dụng uy hiếp mà thôi.
Hắn không quan tâm lắm mà xoay người lại, nhìn hướng Vô Song thành.
Nơi đó, hắn cảm thấy một cỗ khí tức cực kỳ cường đại không kém hơn Đế Thích Thiên bao nhiêu.
"Võ Vô Địch sao?"
Sở Dương cau mày, trong lòng suy đoán.
"Đoạn Lãng, giao nơi này cho ngươi chỉ huy!"
Hắn nói xong thì đằng không mà lên, hóa thành lưu quan biến mất phía cuối chân trời.
Đoạn Lãng một kiếm chém giết một cường giả, quay đầu trông lại, khom người thi lễ một cái rồi tiếp tục xông tới đám người ngăn cản.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, sát cơ đang thịnh.
Hoành thành nhất định phải dùng máu tươi để tẩy sạch quá khứ dơ bẩn, tẩy đi sự hủ bại.
Trong Vô Song thành.
Hôm nay tới một người trung niên tướng mạo khôi ngô bá đạo, những nơi hắn đi qua thì người đi đường đều lần lượt né sang một bên, hắn mặt không đổi sắt đi thẳng tới bên ngoài phủ thành chủ.
Khí tức của hắn mỗi lúc một mạnh, sau khi đứng vững thì trên đỉnh đầu không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460184/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.