Chỗ sâu trong hoàng cung, Sở Hoàng đang an tĩnh thưởng trà, không biết đang suy nghĩ gì.
Lưu quang lóe lên, trước người xuất hiện một người.
"Sao rồi?"
Vương lão rất không khách khí xách bình trà lên, tự rót một ly rồi hỏi.
Sở Hoàng cười nói: "Tiểu gia hỏa kia cũng thực không tồi!"
Vương lão bĩu môi nói: "Há chỉ không tệ, nhìn khắp học viện hoàng gia thì có mấy ai sánh được hắn? Oanh liệt đi đến như ác hổ, mang theo vẻ dã tính không tuân quy cũ, sát ý kinh người khiến cho một số người tê liệt, cũng khiến cho một số người không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao thì hạng người một lời không hợp lập tức giết như hắn cũng không dễ chọc. Quan trọng nhất chính là hắn xếp hạng nhất trên Tiềm Long bảng, trong người chảy xuôi huyết mạch hoàng thất thì ai dám ỷ lớn hiếp nhỏ?"
Sở Hoàng gật đầu cười nói: "Ta chỉ thấy công phu đổi trắng thay đen của hắn không tệ!"
Vương lão mỉm cười nói: "Tên đệ tử Thiên Ma tông kia cũng không may, chẳng lẽ hắn không biết một nhà Sở Dương đều bị bọn hắn giết hay sao mà còn tự đưa thân tới trước mặt đối phương để đối phương lấy cớ giết đi như thế. Càng tuyệt là những đệ tử Thiên Ma tông đa phần đều tu luyện Khống Thần quyết, mà hắn lại nói rõ trước khi ra tay, cộng thêm thế nhân chẳng có ấn tượng tốt gì với Thiên Ma tông nên ai lại không tin cho được?"
Sở Hoàng khoát khoát tay, sắc mặt hơi nghiêm túc nói: "Sự cẩn thận của hắn chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460137/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.