Thuyền vào tới đất liền lúc nửa đêm, Cố Diệp khó khăn bước xuống, toàn cơ thể đau nhức bủn rủn. An Thiên Húc đỡ anh, nụ cười luôn treo trên môi, thỉnh thoảng còn ngả ngớn vô lại:
- Anh nha, phải tẩm bổ thêm nhiều cho anh mới được, yếu thế này cuộc sống sau này của chúng ta phải tính sao đây?
Cố Diệp bước hụt chân lảo đảo “ai muốn sống chung với đồ lang sói như cậu, tôi không đồng ý, đừng có tự cho mình là đúng.” Nhưng giờ anh phải nghĩ cách thoát thân trước đã.
- Thiên Húc… em về chỗ em nghỉ trước đi, anh quay lại khách sạn rồi sẽ liên lạc với em sau?
An Thiên Húc cười cười cầm lấy bàn tay Cố Diệp:
- Em ở ngay sát phòng anh, chúng ta cùng đường.
- Gì?
Cố Diệp nuốt nước miếng cắn chặt hàm răng, đối sách tiếp theo sẽ không được thuận lợi, bất quá không còn sự lựa chọn nào khác, trốn trước rồi tính sau.
An Thiên Húc vui sướng khi đã có được anh, cậu không để ý nhiều với thái độ quá kích vừa rồi, còn rất tự nhiên nói với Cố Diệp:
- Hay em ghép chung phòng với anh nhé, em vẫn muốn…
- Dừng… nghe anh nói… em về nghỉ trước, sáng mai thì qua gặp anh, cho anh thêm chút thời gian suy nghĩ, được không?
An Thiên Húc biết bản thân nóng vội, Cố Diệp cũng ngoan ngoãn thuận theo như vậy cậu cũng không thể ép anh quá nên gật đầu đồng ý.
Tới phòng, vừa ly khai được An Thiên Húc, Cố Diệp nhanh chóng khóa trái cửa, lao vội tới vali sắp xếp đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871178/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.