Cố Diệp cảm giác thân thể thiêu nóng đến lợi hại, hơi thở càng lúc càng dồn dập. Đôi chân mền nhũn vô lực trượt xuống, cả người anh ngã nằm trên nền gỗ “khốn khiếp, thuốc phát tác rồi.” Cố Diệp đưa tay túm chặt cổ áo, anh cần phải giữ cho bản thân thanh tỉnh, tay run rẩy với chiếc ca hất toàn bộ nước lên mặt, nước theo hàng chảy xuống ướt nhẹp vạt áo, dường như nó chẳng có tác dụng.
Đôi mắt đỏ hoe dần dần phủ đầy hơi nước, tay cào loạn chỉ muốn thoát y giảm bớt đi thân nhiệt, quần áo xô xếch đến lợi hại, hai chân gian nan cọ nhau, anh muốn được giải thoát.
An Thiên Húc mặc áo tắm bước ra ngoài, cậu nhìn Cố Diệp như con thú nhỏ bị thương, cậu lại gần ôm lấy anh vuốt ve:
- Ngoan, đừng khóc, để em giúp anh!
An Thiên Húc bế Cố Diệp vào nhà tắm, bên trong đã chuẩn bị sẵn nước ấm, cậu vươn tay cởi áo giúp anh, bàn tay Cố Diệp run run gượng sức ngăn lại:
Thiên Húc… dừng lại đi… đừng đối xử với anh như vậy… xin… xin em!
An Thiên Húc hôn lên mắt Cố Diệp liếm đi nước mắt, cậu vẫn tiếp tục động tác, thậm chí còn vuốt ve làn da kích phát cơ thể anh tê dại.
- Ưm… khô… ng… đừng chạm.
Vứt chiếc áo ra khỏi người Cố Diệp, An Thiên Húc lại tiến xuống bên dưới trêu chọc:
- Thật không muốn em chạm vào sao?
Cậu giật đứt cúc quần, mạnh bạo kéo xuống thoát ly hoàn toàn, đến cả quần lót cũng không chịu chừa lại. Thân hình kiều mị hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871177/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.