Ra tới sân bay, Cố Diệp vẫn giữ thái độ chuẩn mực với Tuyết Đình Lan, anh ôn nhu giúp cô xách đồ nhưng lại ít nói cười hơn khi trước. Tuyết Đình Lan vô tư không nhận ra điều đó, chỉ cho rằng trong người anh không khỏe mà thôi. Cô nũng nụi ôm cánh tay Cố Diệp:
- Anh ơi, em khát…
Cố Diệp dừng bước, khéo léo tách cánh tay ra khỏi người Tuyết Đình Lan, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Vậy em ngồi đây đợi anh một lát, anh qua bên kia mua nước.
- Em không thể đi cùng anh sao? Chúng ta có thể vào đó cùng ngồi mà.
Tuyết Đình Lan ngại thể hiện nơi chốn đông người nên rất muốn được ngồi riêng với anh, cô thích những cử chỉ trêu đùa âu yếm của anh khi hai người gần nhau. Nhưng Cố Diệp không hiểu điều đó, anh muốn lấy cớ tách cô ra để bình ổn lại:
- Sắp đến giờ bay rồi, anh tranh thủ mua xong chúng ta vào khu dãy chờ luôn, không ngồi lâu bên ngoài được. Ngoan… đợi anh!
Được bạn trai dỗ dành Tuyết Đình Lan rất ngoan ngoãn nghe theo, ngồi lại đó đợi anh. Cố Diệp mới xoay người đi, đôi mắt nhắm chặt hít sâu hơi thở rồi sải bước tới quầy hàng. Vừa đi anh vừa nghĩ “anh có nên hỏi cô ấy không? Nhỡ đâu có uẩn khúc gì thì sao? Nhưng nếu sự thật đúng là như vậy thì chuyến đi này phải làm sao tiếp tục.” Cố Diệp thật sự rất khó chịu, mua xong nước anh quay lại chỗ Tuyết Đình Lan quyết tâm hỏi ra một câu thăm dò:
- Em thấy An Thiên Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871172/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.