Ánh trăng xuyên qua cửa sổ hắt vào bên trong căn phòng lờ mờ nhìn ra bóng lưng Cố Diệp bên giường, lòng An Thiên Húc thật muộn phiền, cậu không biết tại sao tự nhiên lại nói những chuyện vừa rồi cho anh biết, lẽ ra phải giấu thật kín mới đúng. Cái cậu cần không phải là sự thương hại của Cố Diệp, mẹ đẻ gϊếŧ con sao, trên đời lại có chuyện như vậy thật đấy, nực cười làm sao. Sự việc phát sinh nằm ngoài kế hoạch của An Thiên Húc, cậu mệt mỏi ngủ thϊếp đi, muốn quên tất cả giống như Cố Diệp nói.
3h sáng, An Thiên Húc mơ màng tỉnh dậy bởi tiếng gọi của Cố Diệp:
- Thiên Húc, dậy đi nào, đi với anh lên núi.
Đêm qua trước khi ngủ, Cố Diệp đã nghĩ đến việc có thể giúp An Thiên Húc bớt đi cảm giác tiêu cực từ quá khứ. Giữa quyển sách có nhắc trong một lần khủng hoảng, An Thiên Húc được nguyên chủ dẫn đi ngắm mặt trời mọc, nó mang ý nghĩa rất lớn giúp cậu lấy lại được tinh thần, trùng hợp nơi đây có vị trí ngắm được bình minh đẹp nhất.
An Thiên Húc ý cười thật sâu, thật muốn đoán xem Cố Diệp là muốn làm gì đây. Cậu theo chân Cố Diệp, khoác tay lên vai anh sóng bước cùng đi.
Cố Diệp mang theo khăn trải và hai chai nước khoáng, tới nơi trời vẫn còn hơi tối, đành phải đợi thêm chút thời gian nữa. Anh trải khăn ra ngồi, xung quanh còn có mấy đôi tình nhân cũng đến đây, dù hơi ngượng ngùng nhưng vì chữa tâm lý cho An Thiên Húc, anh vẫn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871170/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.