Hai mươi mấy năm cuộc đời Mộ Từ Liên chưa bao giờ chăm sóc một đứa con nít nào chứ đừng có nói đến chuyện dạy cho người ta được cái gì nên hồn. Mặc dù lúc nãy tuyên bố với hệ thống rất hùng hồn nhưng thực tế đã chứng minh câu "nói trước bước không qua" luôn đúng.
Mộ Từ Liên khóc ròng, than trách ông trời thật biết trêu đùa người khác.
Đã sắp hết hai ngày rồi nhưng nhiệm vụ thì vẫn chưa có tiến triển gì, việc này cũng không thể trách Mộ Từ Liên, pháo hôi không phải muốn đến gây sự lúc nào cũng được, nếu hắn cứ kè kè bên người y thì bọn họ sẽ không có cơ hội để ra tay.
Có ai lại trực tiếp đi bắt nạt đồ đệ ngay trước mặt sư phụ của người ta cơ chứ? Mộ Từ Liên sẽ, nhưng không phải ai cũng có cái bản lĩnh thích tìm đánh ấy.
Vậy nên hắn biết ý chỉ đứng từ xa chờ đợi thời cơ đến.
Cuối ngày thứ nhất, Mộ Từ Liên: Mới hết một nửa thời gian thôi mà, không vội không vội.
Xế chiều ngày thứ hai, Mộ Từ Liên: Con mẹ nó sắp hết thời gian rồi mà còn chưa thấy động tĩnh gì, pháo hôi thích tìm đường chết trong nhiệm vụ đâu?
Hệ thống: [Ta đã nói với ký chủ việc các tình tiết đều xuất hiện theo nguyên tắc dây chuyền chưa nhỉ.]
Mộ Từ Liên cười hiền từ nói: "Hình như là chưa."
[Vừa hay bây giờ ký chủ đã biết rồi đó, trừ những phân cảnh chính trong cốt truyện ra thì tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-thanh-phao-hoi-chi-muon-lam-mot-su-ton-guong-mau/2597744/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.