Cuối cùng Linh Ly ngay cả bóng Sở Liêu Vũ còn chưa thấy đã bị thủ vệ đuổi ra khỏi cửa.
Linh Ly :....Ta thật khổ mà!!!!!!!
Linh Ly tựa như chịu đả kích lớn, ôm ngực lùi về phía sau,lại vô tình đụng vào thỏi vàng trong ngực, mắt nàng sáng lên.
Có cách rồi !
Vì vậy Linh Ly đi tìm một người của Không Nguyệt Thiên nhờ giúp đỡ.
(Dùng thỏi vàng đó làm thù lao)
Người được nhờ là một nam tử có tính cách cổ quái âm trầm lạng lẽo,Linh Ly dắt nam tử ngồi xổm trong bụi cỏ, ánh mắt dán chặt vào cửa Sở phủ.
Người được Linh Ly nhờ vả là một người không thích nói chuyện, vậy nên cho dù người đó đang bất mãn thì hắn cũng không nói lời gì.
Ngồi xổm chờ cả buổi, cuối cùng cũng thấy trong phủ có người ra,nhưng ông trời thật thích trêu người , bởi vì người đi ra không phải Sở Liêu Vũ mà Linh Ly chờ mong mà là một hạ nhân định đi mua đồ.
Trán Linh Ly chảy hắc tuyến.
Nhưng không đợi Linh Ly mắng chửi,trong phủ lại bước ra thêm một người, là Sở Liêu Vũ.
Sở Liêu Vũ giống như có chút vui sướng , bước đi vội vàng,mặt mày tỏa sáng.
Linh Ly kéo nam tử kia đuổi theo, thấy Sở Liêu Vũ dừng trước một cửa tiệm bán ngọc bội thì Linh Ly phất tay với nam tử, sau đó thất tha thất thểu chạy về phía Sở Liêu Vũ, mục đích? Để cầu cứu.
Đằng sau là nam tử kia hung ác giơ đao lớn, ánh mắt âm u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262234/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.