Thuốc có vị ngọt (vì Linh Ly ghét đắng nên đã thêm mật ong vào) giống như đường, Giản Thiếu Vân cũng không thích ngọt, huống hồ bây giờ là tình trạng gì rồi, hắn làm sao còn quản thuốc có vị gì?
Giản Thiếu Vân ngậm thuốc hôn xuống đôi môi Giản Thiếu Khiêm, dễ dàng cại mở hàm răng trắng như ngọc lại dễ dàng đem hai viên thuốc lưu chuyển giữa răng môi.
Vốn dĩ Giản Thiếu Vân chỉ muốn đút thuốc, nhưng cuối cùng lại thành thâm nhập vào miệng người kia....
Chờ đã! Tại sao thuốc lại trộn xuân dược? !
(Linh Ly giải thích rằng.... nàng không trộn thuốc với xuân dược có được không?! Thuốc trị ngoại thương chính là thuốc trị ngoại thương, viên còn lại là xuân dược a! Ai bảo tên kia ăn một lần hai viên rồi quay lại đây nói nàng trộn xuân dược?! )
Đến khi Giản Thiếu Vân nhận ra sự khác thường thì cả hai đều đã trúng xuân dược.
May mắn là viên đan dược còn lại trị ngoại thương vô cùng tốt , mà Giản Thiếu Vân và Giản Thiếu Khiêm thật ra cũng không phải bị thương quá nặng nên...quá trình bọn họ giải xuân dược cũng rất thuận lợi.
A,chuyển cảnh thôi.
Xem nào....Linh Ly đang ủ rũ ngồi ngơ ngác trước bàn cơm ,trên bàn ngoài thức ăn ra còn có một chồng giấy, chữ viết bên trong lít nha lít nhít nhưng dễ hiểu.
Linh Ly ngẩn ngơ nhìn tư liệu của Sở Liêu Vũ và biểu ca y - Sở Trạch Hưng.
Kiếp trước nàng không biết cố sự giữa Sở Liêu Vũ và biểu ca y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262233/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.