Cơ Y Lệnh sững sờ đứng trước Cơ phủ...
Tốn mất nửa tháng đi bộ y mới về đến Cơ Phủ...
Nhưng thứ y nhìn thấy...
\-Lệnh nhi, con mau qua đây.
Một thanh niên nhanh nhẹn đi qua, nở một nụ cười nhẹ nhàng ấm áp.
\-Mẫu thân, phụ thân.
\-Ngoan, đã lớn rồi còn làm nũng. Nào, đây là món ăn con thích nhất, ăn nhiều chút.
Cơ mẫu xoa xoa đầu một Cơ Y Lệnh khác... dịu dàng bao dung một Cơ Y Lệnh khác, người kia có dung mạo 5 phần tương tự Cơ phụ.
Lúc trước Cơ Y Lệnh không quá để ý, nhưng bây giờ thấy "Cơ Y Lệnh" này thì y mới phát hiện, dung mạo của y... không có một chút tương tự với Cơ phụ và Cơ mẫu.
Lại một lần nữa.... y bị đẩy ra khỏi vòng tròn ấn áp mang tên gia đình....
Cơ Y Lệnh nhớ rõ, lúc được cha mẹ ruột mang về nhà, y cũng bị đối xử như vậy.
Nói chuyện không có người nghe.
Làm việc không có ai để ý.
Bị phất lờ, ngó lơ. Giống như y không tồn tại.
\-Phụ thân, mẫu thân....
Cơ Y Lệnh bước vào Cơ phủ, nhìn gia đình hạnh phúc kia rồi nhỏ giọng.
Nhưng y đã nhiều ngày ăn không đủ no mặc không đủ ấm, âm thanh phát ra vô cùng yếu ớt mỏng manh, Cơ phụ Cơ mẫu lại đặt hết tâm tư lên "Cơ Y Lệnh " vì vậy không nghe thấy giọng nói của y.
Linh Ly thật sự không nhìn nổi, nó dùng linh hồn lực gõ gõ cửa.
Một nhà ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262213/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.