Chương trước
Chương sau
Sở Thần thấy hai người ôm ấp, im lặng quay về lều của mình, còn sớm, hắn lại ngủ thêm một giấc đã.

Lâm Vong là người đầu tiên mở mắt, hắn khẽ nhíu mày, sau đó không đánh thức người trong lòng, đi về phía rừng sâu.

\-Có chuyện gì.

Lâm Vong thả giọng rất thấp hỏi.

Trước mắt hắn xuất hiện một hắc y nhân, hắc y nhân quỳ một gối, cung kính nói.

\-Thiếu Cung Chủ, Cung chủ cho người về Cung.

\-Cung chủ còn nói... nội trong 3 ngày Thiếu Cung chủ còn không về, Cung chủ sẽ tự tay đến bắt người về.

Đồng tử Lâm Vong co lại, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh, nói với hắc y nhân.

\-Nói lại với tỷ tỷ, 3 ngày sau ta sẽ về, không cần người nhọc tâm đến đây, cung vụ trong Cung còn nhiều, tỷ tỷ vẫn là ở trong Cung xử lý thì tốt hơn.

\-Thiếu Cung Chủ... Cung chủ còn nói...

Hắc y nhân ấp úng.

\-Nói gì?

Giọng của Lâm Vong phát lạnh, trực giác cho hắn biết, những điều hắc y nhân sắp nói chắc chắn không phải điều tốt lành gì.

\-Nói... nói nếu người về, thuận tiện, thuận tiện mang theo ái nhân về đi, nếu không Cung Chủ sẽ chính tay chọn cho người!

Nói xong không để ý quy củ , trực tiếp chuồn.

"Rầm!!!! "

Lâm Vong nâng tay, cây lớn chịu không nổi chưởng lực của hắn, gãy đổ.

Cơ Y Lệnh đằng xa thấy vậy, không cho chính mình phát ra âm thanh ,nhẹ nhàng lùi ra sau.

Nguyệt Ngọc Đại Lục không có hoàng cung, cung này tất nhiên là chỉ Cung Loan Hải.

Mà Túc Liễm... Chính là thiếu chủ của Cung Loan Hải!

Tức là, Túc Liễm cũng chính là Lâm Vong!

Là người đã giết chết Cơ Y Lệnh nguyên bản!

Cơ Y Lệnh chỉ cảm thấy sấm sét giữa trời quang!

Thẫn thờ quay về lều trại, vừa vặn thấy Sở Thần vừa mới bước ra, bởi vì đã bị trục xuất khỏi Cơ gia, nên Sở Thần cũng thay đổi cách gọi.

\(Sở Thần và Cơ Y Lệnh cùng tuổi, gọi nhau bằng tên, Lâm Vong lớn hơn nên cả hai gọi là Lâm đại ca\)

\-Y Lệnh, làm sao vậy?

\-A, à không, không sao.

\-Đệ chính là có chút không khỏe trong người thôi.

Lý do vô cùng vụng về, nhưng Sở Thần lại "tin tưởng".

\-Đệ có thấy Lâm đại ca không?

\-Không..., không thấy.

Cơ Y Lệnh không biết tại sao chính mình lại muốn nói dối, thế nhưng lời nói ra cũng không thể rút lại, y chui vào lều, làm ổ ở bên trong.

Sở Thần nhíu mày, phản ứng này không đúng nha.

Gặp người mình yêu có thân phận hiển hách lại giấu mình, không tức giận chất vấn cũng nên thương tâm vì bị lừa dối nhỉ? Phản ứng thẫn thờ này là sao?

Nhưng chưa đợi Sở Thần đi tìm Lâm Vong, hắn đã nhận được mệnh lệnh mới của chủ.

Biết không thể chậm trễ, Sở Thần lập tức để lại một bức thư, sau đó triệu hồi thú cưỡi , phi như bay.

....

\-Chủ.

Sở Thần quỳ một gối, cung kính gọi, động tác không khác vị hắc y nhân kia.

\-Sở Thần, thay đổi ký ức của nàng ta.

Hiện giờ bọn họ đang ở một địa lao khô ráo, trước mặt là Linh Ly bị trói gô, mặt gục xuống hiển nhiên đã hôn mê.

\-Vâng.

Sở Thần đương nhiên không có khả năng trái lời chủ , chỉ là Nguyệt Hồn của hắn mới đến ngũ tinh, nếu muốn hoàn toàn thay đổi ký ức của linh vật, e là không thể.

Chủ của Sở Thần đương nhiên là biết điều này, dị đồng hơi rũ, nói.

\-Khiến cho nàng ta... nghĩ chính mình là thủ hạ trung thành nhất của ta.

Đồng nghĩa với việc không cần hoàn toàn xóa hết ký ức, chỉ cần thay đổi nó.

\-Vâng.

Sở Thần không dám chậm trễ, triệu hồi Nguyệt Hồn, thay đổi ký ức của Linh Ly.

Quá trình thay đổi ký ức không dễ dàng, thứ nhất là bóp méo ký ức nguyên bản, sau đó nhồi nhét ký ức khác vào, quá trình này nếu bị quấy rối ký ức sẽ hỗn loạn, Linh Ly có khả năng sẽ chìm vào đần độn không có ký ức, không những thế, Sở Thần cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhẹ thì ký ức lộn xộn, nặng thì não lâm vào tình trạng ngừng hoạt động.

Dị đồng nam tử chính là chủ của Sở Thần, mà hắn có tên... chính là Cảnh Viễn... nhi tử của Cảnh Thương.

Sở dĩ hắn không trực tiếp "dung hợp" Linh Ly, chính là bởi vì hắn vừa mới nhận đã truyền âm của Cảnh Thương, nói là không thể để Linh Ly chết, nếu không... người trên Thần Giới sẽ phát hiện khác thường.

Thân phận thật sự của Cơ Y Lệnh, không đơn giản chỉ là người ngoại giới \( người không thuộc thế giới này\) mà y còn là Cửu hoàng tử bốc đồng năm đó của Thần Giới.

Ma giới năm đó chịu nhục, phần lớn là vì Vọng Giác Thần Tướng, một phần... chính là vì Cửu hoàng tử, nếu Cửu hoàng tử lúc đó không hiến tế thần cách... nói không chừng bây giờ Thần Giới đã là của Ma giới!

Thế nhưng Thần nhân ngu xuẩn, không nhận ra công lao của Cửu hoàng tử, còn đày hắn xuống nhân gian, chịu mười kiếp đau khổ cùng cực.

Đối với chuyện này, Cảnh Thương rất là khinh thường, thế nhưng Cảnh Viễn có ái nhân... hắn có thể hiểu được tại sao Cửu hoàng tử lại làm như vậy, đổi lại là hắn... vì ái nhân, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Tiếc là Cửu hoàng tử năm đó... yêu quá điên cuồng, cuộc sống từ bắt đầu đã ở trên đỉnh cao, muốn gì có nấy, bởi vậy Cửu hoàng tử không học được cách yêu, chỉ có chiếm hữu.

Cảnh Viễn thở dài, tuy là đồng cảm và thấu hiểu, nhưng hắn sẽ không giúp Cơ Y Lệnh, bởi vì nếu giúp... mạng sống của ái nhân hắn...

\*\*\*

Linh Lan Hoa : Bởi vì tâm trạng bất ngờ vui vẻ, vậy nên quyết định ăn chút đường ngọt ngào rồi mới gặm thủy tinh ~ ???

Chương sau có lẽ sẽ có đường nha ~\(≧∇≦\)~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.