Cơ Liêu Vũ... hiện giờ đổi về họ ban đầu nên gọi là Sở Liêu Vũ nhìn chính mình trong gương đồng , cẩn thận vấn tóc lên ngọc quan, cũng không cho một sợi rơi ra.
Lại đi lục tủ quần áo, nhưng y phục là y phục lúc y mới 15, bây giờ hiển nhiên sẽ không vừa...
Không nói đến bây giờ y đã 18 tuổi nhưng dung mạo như 20 tuổi, chỉ nói đến thân thể, cũng là lớn hơn một vòng... tất nhiên sẽ không vừa với đống y phục này.
Vừa định gọi người, Sở Liêu Vũ nhìn qua góc tủ bên cạch, thấy có vài bộ y phục rất mới, hẳn là mới mua, vì vậy lấy lên xem, quả nhiên rất vừa người y.
Nghĩ là ca ca tự tay chuẩn bị, Sở Liêu Vũ ngọt ngào trong lòng , có chút ôm không rời tay, trân trọng vô cùng .
Nhưng mà nghĩ lại, buổi tối ca ca có hẹn mình... huynh ấy sẽ thích mình mặc y phục nào?
Sở Liêu Vũ nhìn đám y phục đầy đủ màu sắc, bất đầu lâm vào trầm tư.
Màu đen? Quá u ám.
Màu đỏ? Chói mắt, ca ca sẽ không thích.
Màu trắng.... ca ca dường như thích mặc bạch y, nhưng mà không quá thích người khác cũng mặc bạch y.
Màu vàng?...
Lục?
Nâu...
Mất gần nửa ngày Sở Liêu Vũ mới chọn ra một bộ lam y tao nhã nhẹ nhàng.
Lại chỉnh chu nửa ngày, đến khi cả người đều gọn gàng linh động, Sở Liêu Vũ mới rời khỏi gương đồng, đẩy cửa bước ra ngoài... nhưng nhìn Mặt Trời treo trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262199/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.