Cùng lúc đó, Sở Thần nhận được mệnh lệnh mới.
Hắn ta cau mày, nhưng không phải bởi vì bất mãn với nhiệm vụ, mà là bởi vì trong đầu bị nhét thêm vài thứ... thông tin có thể lợi dụng.
Mày rất nhanh liền dãn ra, bàn tay tiện tay lấy đi bút lông trên quầy hàng, không đợi chủ nhân ra giá hắn liền đưa một khối hoàng kim, sau đó đi mất.Đi qua một cửa hàng bán y phục, hắn vơ thêm mấy y phục nữ nhân, cũng đặt xuống một thỏi vàng, sau đó tiêu thất.
Hắn đi đến một phủ đệ to lớn hẻo lánh, bước vào. Nhẹ nhàng lấy ra một tờ giấy, nhẹ nhàng viết chữ lên, lấy ra một phi tiêu, đem tờ giấy ghim vào vách tường.
Giản Thiếu Vân vừa "hoạt động " xong, chợt nghe bên ngoài có động tĩnh, hắn khoác ngoại bào lên, mở cửa đi ra ngoài. Kỳ lạ là Sở Thần đứng trước mặt hắn, nhưng hắn lại không thể nhìn thấy!
Hắn rút phi tiêu ra, đọc nội dung trên thư. Càng đọc vẻ mặt càng gấp gáp vội vàng, Giản Thiếu Vân quay lại bên giường , nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán Cơ Thiếu Khiêm sau đó gấp rút rời đi.Đương nhiên trước khi đi còn không quên dùng linh hồn lực bao phủ tòa phủ đệ này, bảo vệ Cơ Thiếu Khiêm.
Sở Thần nhìn tất cả, nở nụ cười nửa miệng.Hắn bước vào trong phòng, cũng không liếc những thứ bừa bộn trong này , đến tủ quần áo trong góc tường, hắn hờ hững đem y phục nữ nhân để vào trong.
Sau đó nhẹ nhàng tránh đi những thứ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262192/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.