Dạ Phong đứng trước cửa phòng của Hoàng Nhi, trong lòng vô cùng bồn chồn, y vạn lần không nghĩ tới Thẩm Nguyệt Lăng sẽ giả làm Hoàng Nhi để Lang Quân Hỉ Nữ đến bắt đi.
Nhìn thấy Thẩm Nguyệt Lăng mặc nữ trang, y trong lòng vô cùng mong đợi, nhưng khi nghĩ đến hắn sẽ bị Lang Quân Hỉ Nữ mang đi thi thì lại khó chịu. Loại cảm xúc mẫu thuẫn này khiến y không biết phải làm sao.
Trong lúc Dạ Phong đang đắm chìm trong suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, Dạ Phong lập tức ngẩn đầu nhìn sau đó y liền cảm thấy đại não mình nổ mạnh.
Thẩm Nguyệt Lăng mặc trang phục màu đỏ, tôn lên làn da trắng trẻo của hắn, khuôn mặt Thẩm Nguyệt Lăng bình thường nhìn chính là quân tử như ngọc, dịu dàng như nước, nay được tô son điểm phấn lại trở lại xinh đẹp thướt tha, câu dẫn lòng người.
Bị Dạ Phong nhìn không chớp mắt, Thẩm Nguyệt Lăng có chút xấu hổ nói: "Sao đệ nhìn ta mãi thế? Khó coi vậy à?"
Dạ Phong hồi thần, chưa kịp mở miệng phủ định thì bà Hoàng từ trong phòng đi nói: "Ầy dà sao lại nói khó coi. Thẩm tiên gia, ta đảm bảo với ngài, bộ dạng ngài hiện tại đẹp hơn bất cứ nữ nhân nào."
Thẩm Nguyệt Lăng xấu hổ nói: "Là tay nghề của Hoàng phu nhân cao."
Bà Hoàng lại không cho là đúng nói: "Là vốn dĩ Thẩm tiên gia đã đẹp sẵn rồi."
Thẩm Nguyệt Lăng cười cười không nói nữa, hắn nhìn Dạ Phong vẫn luôn nhìn mình, mắt hai người chạm nhau, Dạ Phong liền bối rối cúi đầu, y khẽ ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-nhan-vat-phan-dien-nguoi-lai-sai-tinh-tiet-roi/1604273/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.