Trước khi theo Trần lão gia đến nhà lão Hoàng, Thẩm Nguyệt Lăng để Tống Tiêu Minh và Bạch Liên Hoa đến nhà những cô nương bị mất tích hỏi thăm còn hắn và Dạ Phong đến nhà lão Hoàng.
Trên đường đi Trần lão gia kể một chút về nhà lão Hoàng.
Lão Hoàng có hai người con, một trai một gái. Người con trai lớn vừa năm ngoái mới cưới vợ, hai người họ làm ăn xa lên ít khi về nhà, người con gái tên Hoàng Nhi năm nay mới tròn hai mươi.
Thẩm Nguyệt Lăng vừa đi vừa hỏi: "Hoàng Nhi cô nương bị tình trạng như vậy đã lâu hay chưa?"
Trần lão gia nói: "Bị cách đây vài ngày rồi."
Thôn Lan Thanh không lớn, tuy nói nhà lão Hoàng ở cuối thôn nhưng thật ra không xa nhà Trần lão lắm, đi bộ vài phút là tới.
Nghe nói có tiên gia đến thôn trừ tà, lão Hoàng vội vàng ra tiếp đón mời Thẩm Nguyệt Lăng và Dạ Phong vào. Lão Hoàng năm nay đã qua trung niên mặt mày có chút hung dữ, nhưng tính cách lại rất ôn hòa.
Trần lão gia đợi ở dưới, lão Hoàng dẫn hai người lên lâu trên, Thẩm Nguyệt Lăng bước hụt một bước, xém cấm đầu xuống đất nhưng rất nhanh được Dạ Phong nhanh tay lẹ mắt mà đưa tay ra đỡ lấy.
Dạ Phong một tay nắm lấy eo, một tay cầm lấy bàn tay của Thẩm Nguyệt Lăng, trầm giọng nói: "Cẩn thận chút."
Thẩm Nguyệt Lăng xấu hổ, vội nói: "À được, cảm ơn đệ."
Dạ Phong thích thú nhìn hắn, khóe miệng câu lên vô cùng anh tuấn nói: "Không cần khách khí."
Sau khi Thẩm Nguyệt Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-nhan-vat-phan-dien-nguoi-lai-sai-tinh-tiet-roi/1604272/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.