*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trác Tuyên đưa cậu tới bệnh viện, rồi chăm sóc, ở bên cậu, làm cho Tiểu Trịnh rất cảm động, cậu nghĩ tới chuyện báo đáp ân tình, mà gia cảnh của Trác Tuyên lại như vậy, chắc chắn anh không thiếu gì cả, quà cáp bình thường với anh mà nói chỉ là dệt hoa trên gấm, muốn tặng quà cũng phải là thứ gì đó thực sự chứa đựng được tấm lòng.Khi Trác Tuyên tỉnh lại, trong đầu trống rỗng, không phân rõ ảo cảnh và hiện thực, tận tới khi nhìn thấy người bên cạnh nằm lăn bên sofa, mới nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Anh và tác giả cùng xuyên thư?
Tác giả vì muốn anh có thể rời khỏi phó bản, mà không màng tới bản thân?
… Không, người chết hẳn phải là Hoàng Phủ Hoa Tàng mới đúng, tác giả đại đại đương nhiên vẫn còn nguyên vẹn đây.
Ba giờ sáng, trận bóng đá đã kết thúc từ lâu, màn hình vẫn còn sáng trưng, đang phát chương trình khác, Tiểu Trịnh ghé vào bên sofa ngủ rất say, tay cậu vẫn còn vắt trên đùi Trác Tuyên, Trác Tuyên nhìn một lúc lâu, cũng không đẩy ra.
Tiểu Trịnh hơi nhíu mày, như gặp phải chuyện gì đó khó lường trong mơ, hơn nữa giấc mơ này cũng không làm cậu thoải mái gì cho cam.
Trác Tuyên gọi vài tiếng, Tiểu Trịnh cũng không có phản ứng, mặt còn đỏ bừng, môi cũng đỏ lên khác hẳn bình thường, thật đẹp mắt, nhưng rõ ràng là không bình thường chút nào.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-ky/179183/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.