Tiếng xe ngựa lộc cộc liên tục, vội vàng lúc sáng sớm dừng lại trước cánh cổng lớn khép kín.
"Cho hỏi các vị đây là..." - Người canh gác cổng là Bạch vệ hỏi.
Một nha hoàn gương mặt đầy lo lắng bước xuống:
"Nô tì đây là nha hoàn chăm sóc Bạch Phu nhân từ nhỏ, mạn phép đến gặp Phu nhân báo tin."
"Tin gì, ta sẽ truyền lại."
"Không thể gặp trực tiếp sao?"
"Phu... Vương Diệp không có ở đây. Ngươi cứ nói đi, đừng dài dòng."
Tiểu Hoàn nắm chặt tay áo, cắn chặt môi.
Đến xưng hô cũng thay đổi, y chắc rằng có chuyện không hay xảy ra rồi. Y không biết có nên nói tin này ra hay không.
"Chuyện gì? Ngươi là ai?" - Trần Nguyên bước ra từ sau cổng.
"Thưa Hữu hộ pháp, nô tì là nha hoàn của Bạch Phu nhân, mạn phép đến báo tin gấp."
Trần Nguyên nhìn Tiểu Hoàn một lúc, xong lại phất tay với người Bạch vệ phía sau. Hắn biết điều liền lui vào trong.
"Thưa Hữu hộ pháp, Vương Lão gia vừa mới mất, Vương Phu nhân muốn Bạch Phu nhân trở về lo ma chay của Vương Lão gia." - Tiểu Hoàn cúi thấp đầu.
Trần Nguyên nghe xong thì có chút ngạc nhiên rồi gật đầu.
"Ngươi đứng đây đợi ta một chút. Bạch Phu nhân sẽ ra ngay."
Y quay đi, nói gì đó với tên Bạch vệ dò hỏi ban nãy rồi bước vào trong mất hút.
_________
Vương Diệp mỗi ngày đều phải trốn trong nhà kho ẩm thấp. Ánh mặt trời cũng chỉ có thể nhìn qua song cửa sổ trên cao.
Y càng ngày càng gầy yếu, thức ăn đưa đến cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-khong-co-nu-chu-bach-lien-hoa/763586/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.