Trong nháy mắt, Mộ Phong Vân hoảng hốt, hắn quay đầu nhìn về phía người vừa cho mình ăn một viên gạch vào đầu.
Người nọ bị Mộ Phong Vân dọa sợ lùi về sau hai bước, bỏ lại viên gạch dính máu trong tay.
Tên lưu manh đó có lẽ do nhất thời bốc đồng, mới không biết nặng nhẹ mà cầm gạch đập đầu Mộ Phong Vân, lúc đầu trên mặt hắn ta vẫn còn treo nụ cười đắc ý, nhưng khi nhìn thấy máu từ trên đầu Mộ Phong Vân chảy xuống mới nhận ra đã lớn chuyện.
Tên côn đồ cắc ké bị dọa sợ không nhẹ, đôi môi run rẩy: “Sao, sao lại thế này... Tao, tao không muốn...”
“Ngây ra đó làm gì!” Tóc vàng đẩy hắn ta một cái: “Chạy!”
Một đám người tản ra bốn phía như chim chóc bay tán loạn, Mộ Phong Vân cảm giác như bị người khác đụng một cái, dưới chân lảo đảo về phía trước mấy bước, đúng lúc đang muốn quỳ xuống thì lại được một người đưa tay kéo lên, tránh khỏi ngã chổng vó.
Ai thế?
Trước mắt Mộ Phong Vân hiện lên một đôi chân thẳng tắp thon dài.
Chủ nhân của cặp chân kia vô cùng khó chịu: “Sau mông ngươi có chó sói đuổi theo à?”
Mộ Phong Vân nghe tiếng liền ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn là một thiếu niên.
Thiếu niên mặc một bộ quần áo màu đen, bên hông đeo một thanh kiếm, trên chuôi kiếm dùng một sợi dây vàng treo một khối mỹ ngọc hình tỳ hưu.
...Đây là tình huống gì?
Mới vừa rồi mình không phải còn đang ở trong trường học sao? Những người khác đâu rồi?
Người này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-yeu-su-huynh-phan-dien/175621/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.