Sau khi tưới nước cho diệp thảo Hạ Vân Du nhanh chóng đi vào không gian.
Bình tĩnh tiến vào Bạch cư, trong lòng không kiềm được vẫn có chút thất vọng, nàng nghĩ mình cùng tiểu Bạch đã thân quen, không ngờ chuyện quan trọng như vậy tiểu Bạch lại không nói cho nàng biết.
Ngoài ý muốn phát hiện tiểu Bạch đang đứng trước cửa phòng, hai người cứ nhìn nhau không nói, bầu không khí im lặng đáng sợ. Cuối cùng tiểu Bạch lên tiếng phá vỡ bầu không khí quỷ dị này:
' Chủ nhân,... đây là nhiệm vụ của ta ' Giọng nói có chút bất đắc dĩ.
Một tiếng 'chủ nhân' đánh thẳng vào lòng của Hạ Vân Du, thânthể cứng đờ, nàng làm sao có thể quên, giữa nàng cùng tiểu Bạch vẫn tồn tại một bức tường băng mang tên nhiệm vụ, sẽ không bao giờ có thể phá vỡ.
Vả lại đây hoàn toàn không phải lỗi của tiểu Bạch, là do 'nàng' trước kia sống ' quá tốt' thôi. Vậy nàng dùng lý do gì để đến đây? Lý do gì để thất vọng?
' Ta hiểu được ' Hạ Vân Du nhẹ giọng nói, hoàn toàn không nghe ra được cảm xúc.
Lại một trận im lặng kéo dài.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Vân Du ngẩng đầu, lấy ra Tẩy Tuỷ Đan, nở một nụ cười thật tươi, hướng tiểu Bạch nói:
' Tiểu Bạch, sau này ta có thể tu luyện rồi ' Đôi mắt mang đậm ý cười.
Suy cho cùng Hạ Vân Du vẫn trân trọng mối quan hệ này, nàng không muốn vì chuyện của mình ảnh hưởng đến nó.
' Ừ, hi vọng là như vậy' Mắt loé lên một tia sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-tu-tien/189214/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.