Chương trước
Chương sau
' Tiểu Bạch, Phạm lão nói thật không? ' Hạ Vân Du hoảng sợ hỏi.
'....'
' Tiểu Bạch, tiểu Bạch sao ngươi không trả lời? ' Giọng nói gấp gáp, mang theo một tia thất vọng.
Đó là lý do khiến nàng không thể hấp thu linh khí sao? Nhưng chuyện này làm sao có thể ? Khi còn ở Hạ gia, Hạ Vân Du chân chính được mọi người yêu thương, chìu chuộng.
A! Tại sao nàng không nghĩ tới chứ, với phế linh căn của Hạ Vân Du thì làm sao có thể tồn tại trong gia tộc tu tiên được chứ? Lại còn được yêu thương chiều chuộng, dưỡng thành một tiểu thư kiêu ngạo, ngu ngốc. Thật sự là yêu thương sao?
Còn một điều quan trọng nữa phế linh căn của Hạ Vân Du cho dù tu luyện cũng không thể đạt thành tựu to lớn gì, vậy tại sao lại hạ dược, cảm thấy trong này có một uẩn khúc nào đấy.
Như thế nào cũng nghĩ không ra nha, thôi không nghĩ nữa. Cho dù thế nào nàng cũng không muốn dính dáng đến chuyện này, ẩn tình gì đó nàng không hứng thú.
Phạm lão nhìn Hạ Vân Du tự lẩm bẩm gì đó, nửa ngày cũng không lên tiếng, cho rằng nàng đang lo lắng chuyện nàng bị hạ dược, lão lấy từ túi trữ vật một lọ dược nhỏ.
' Nha đầu, con không cần lo lắng, có ta ở đây con không sao đâu' Phạm lão nhướng mày, hất cầm về phía Hạ Vân Du nói.
Đợi một lúc cũng không thấy ai đáp lời, nghi hoặc nhìn Hạ Vân Du đang suy nghĩ đến thất thần, tức giận quát:
' Nha đầu...'
' A,... người làm ta hết hồn' Hạ Vân Du lấy tay vỗ vỗ ngực, buồn bực nói, tự nhiên quát lên làm gì, nàng cũng không bị điếc.
' Hừ, nhận đi ' Nói rồi ném lọ dược về phía Hạ Vân Du.
' Đây là cái gì? Oa.., thơm quá ' Mở lọ dược, nhất thời mùi thơm tỏa ra, cái mũi nhỏ nhắn hít một hơi thật sâu, thật thoải mái a.
' Tẩy Tủy Đan ' Phạm lão kiêu ngạo nói, ha ha nha đầu nhất định sẽ bị dọa, trên đại lục này số người có được nó đếm trên đầy ngón tay a.
' Tẩy Tủy Đan? Tẩy Tủy Đan, ....Là gì vậy?' Hạ Vân Du chớp chớp mắt, tò mò hỏi, này là cái gì? Nàng chưa từng nghe qua nha.
Cũng không thể trách Hạ Vân Du, khi đến nơi này nàng chỉ lo du ngoạn, làm gì có thời gian tìm hiểu tin tức của nơi này chứ.
Phạm lão nhíu mày nhìn Hạ Vân Du, rốt cuộc nha đầu này chui từ đâu ra thế, đan dược thượng phẩm này rất có lợi cho tu sĩ, ai cũng muốn đoạt nó, vậy mà nha đầu không biết?
' Tẩy Tủy Đan nói đơn giản chính là giúp con tẩy bỏ tạp chất trong cơ thể ' Phạm lão tùy ý nói.
' A ' Đồ tốt nha, Hạ Vân Du cười híp mắt nhìn lọ dược.
' Ta có việc phải đi rồi, ngày mai con lại tới đây đợi ta '
Không đợi Hạ Vân Du kịp phản ứng Phạm lão biến mất.
Lắc đầu, Hạ Vân Du nhìn trời, có sư phụ tùy hứng như vậy không biết số phận nàng ra sao aii. Phát hiện đã trễ rồi Hạ Vân Du vội vã về nhà, nàng quên mất nàng còn phải chăm sóc cho dược thảo của Điền thúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.