Editor: Tĩnh
Một đoàn xe thật dài đi tới bên ngoài Lưỡng Giới Thành.
“Nơi này chính là Lưỡng Giới Thành!” Sở Uyển Nhi đi xuống xe ngựa, tràn đầy vui sướng nhìn đông nhìn tây.
Sở Tư Thần nhìn cửa thành thật lớn, cười, nói: “Cuối cùng tới rồi."
Bây giờ là thời gian cao điểm của chợ chung, nên ở cửa thành người ra vào không dứt, mà trên không trung các loại phi hành thú cũng đang không ngừng bay lượn, đủ mọi loại tu sĩ ra vào Lưỡng Giới Thành.
Sở Uyển Nhi lần đầu tiên đi xa nhà, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ.
“Không nghĩ tới ở mười dặm mang hoang lại có một nơi náo nhiệt như vậy, đúng là không uống chúng ta màng trời chiếu đất suốt bao lâu nay."
“Tường thành thật nguy nga a! Hình như là dùng kim cương nham thạch xây lên, xây được một thành trì như vậy chất chấn đã tiêu phí sức người sức của không nhỏ.” Sở Hinh Nhi nói.
Do tường thành thường xuyên gặp phải thú triều công kích, nên ở đây đã tạo ra một đạo phòng tuyến và đạo phòng tuyến này rất được Không Minh lão tổ coi trọng.
Khi Lưỡng Giới Thành xây dựng tường thành, thì đã thỉnh ba đội Hồn Sư công trình giàu kinh nghiệm để tham khảo ý kiến, mà sau khi xây dựng xong lại tiến hành thêm mấy lần gia cố, nếu Hồn Thú muốn xâm lấn, thì cũng phải trả một cái giá không nhỏ.
Sở Tư Thần gật đầu, nói: “Đây chính là sức mạnh của Hồn Vương.”
Nếu đổi thành là một Hồn Sư, ở nơi hoang dã mà xây thành, chỉ sợ là đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1155043/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.