Nhưng mà lão thái thái còn chưa kịp gặp Nghiêm Bách Tông, Kỳ Lương Tần đã gọi điện thoại lại đây, nói muốn gặp bà.
Lão thái thái đã kéo đen số điện thoại của Kỳ Lương Tần, bà xóa bỏ tất cả phương thức liên lạc với Kỳ Lương Tần, thề muốn diệt trừ hết thảy dấu vết của cậu. Kỳ Lương Tần là thông qua dì Xuân chuyển đạt tin tức này.
“Sao nó không kêu lão đại trực tiếp nói cho tôi biết, còn muốn dì nói tôi biết?”
“Chuyện cậu ấy tới gặp bà, Bách Tông không biết.”
Lão thái thái bộ dạng căm thù đến tận xương tuỷ: “Uốn uốn éo éo không biết nó muốn làm cái gì, tôi phiền nhất dạng con trai như nó. Nói là lão đại không biết, ai biết có phải nó lại bày trò hay không, chỉ chờ để sau đó cáo trạng, nói tôi làm khó nó như thế nào.”
Dì Xuân có chút khó xử nói: “Vậy lão thái thái còn muốn gặp cậu ấy hay không?”
“Gặp, vì sao không gặp, đưa lên cửa cho tôi mắng, tôi còn có thể sợ nó à?”
Dì Xuân liền gọi điện thoại thông báo với Kỳ Lương Tần: “Lão thái thái sẽ không tâm bình khí hòa ngồi xuống nói chuyện với con, con phải chuẩn bị tâm lý.”
“Con biết ạ.”
Hai ngày này Kỳ Lương Tần thượng hoả thực nghiêm trọng.
Nghiêm Bách Tông phải đi làm, mỗi ngày giữa trưa và buổi tối ăn một bữa cơm với cậu, tối quay về ngủ. Đại khái là không muốn gánh nặng của cậu quá lớn, Nghiêm Bách Tông rất ít khi nhắc tới chuyện trong nhà với cậu, Kỳ Lương Tần cũng không có hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565925/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.