Lão thái thái lại bị bệnh nằm viện, Nghiêm Bách Tông buổi tối trở về nhà, liền từ chỗ dì Xuân biết được tin tức lão thái thái nằm viện. Hắn lập tức chạy tới bệnh viện, ở cửa phòng bệnh đụng phải Nghiêm Tùng Vĩ.
“Mẹ thế nào?” Nghiêm Bách Tông khẩn trương hỏi.
Nghiêm Tùng Vĩ bất đắc dĩ cười cười: “Anh đừng lo lắng, cũng như cái lần biết em kết hôn thôi, giả bộ bệnh.”
Nghiêm Bách Tông lúc này mới thở phào một hơi, xuyên thấu qua thủy tinh nhìn thoáng qua trong phòng bệnh, thấy Nghiêm Viện ở bên cạnh giường bệnh, liền muốn đẩy cửa đi vào. Nghiêm Tùng Vĩ giữ chặt hắn nói: “Anh vẫn là chớ đi vào, ngay cả em mẹ cũng không muốn gặp, huống chi anh, anh đi vào khẳng định bị bà ấy mắng ra. Đi, hút điếu thuốc đi.”
Hai người đến khu hút thuốc, Nghiêm Tùng Vĩ đưa một điếu thuốc cho Nghiêm Bách Tông, châm lên thay hắn. Nghiêm Bách Tông hút một hơi sâu, sau đó nặng nề phun ra.
“Bên kia an bài thế nào?”
“Ở khách sạn, ” Nghiêm Bách Tông mang theo hơi khói nói: “Bên cậu ấy không có việc gì, chủ yếu là bên phía mẹ.”
“Theo em thấy, anh cũng đừng đến chỗ mẹ chịu đòn nhận tội, mẹ là người không có lý còn mạnh hơn ba phần, huống chi việc này hai người lại bị bà ấy chiếm lý. Muốn bà ấy nhả ra, rất khó.”
“Vậy cậu nói phải làm thế nào đây?”
“Còn có thể làm thế nào, trường kỳ kháng chiến thôi, ” Nghiêm Tùng Vĩ nói: “Không phải anh có phòng ở bên ngoài sao, em xem hai người cùng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565924/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.