Hai người ở trong bóng tối thân thiết một hồi lâu, trên người cả hai đều ra một tầng mồ hôi, Nghiêm Bách Tông nói: “Cần phải trở về.”
“Anh đi về trước, em ra ngoài siêu thị mua chút đồ.”
Kỳ Lương Tần nghĩ thầm rằng, Nghiêm Bách Tông cứ như vậy trở về, lão thái thái đại khái sẽ không hỏi cậu mua cái gì, nhưng mà cậu trở về, lão thái thái có khả năng sẽ hỏi. Để phòng ngừa lộ ra dấu vết, Kỳ Lương Tần vẫn tính toán đến siêu thị một chuyến.
Nhưng mà ai biết cậu đi về phía trước hai bước, quay đầu lại nhìn, Nghiêm Bách Tông vẫn còn đứng trong bóng đêm, cũng không có ý tứ muốn đi về.
“Anh làm sao vậy?”
Giọng điệu Nghiêm Bách Tông hơi có chút quẫn bách, nói: “Anh ở trong này thêm một hồi.”
Kỳ Lương Tần buồn bực nhìn hắn một cái, tối thùi lùi cũng nhìn không quá rõ ràng. Nhưng mà Nghiêm Bách Tông lại chột dạ, cho rằng cậu đã nhìn ra, khụ một tiếng nói: “Anh bình ổn lại một hồi, hiện tại không đi được…”
Kỳ Lương Tần thế mới biết được Nghiêm Bách Tông chống lên cái lều trại, nhất thời vẻ mặt đỏ bừng, yên lặng đi ra ngoài, chờ đi đến chỗ sáng, nhịn không được bật cười.
Đại khái người yêu đều sẽ vì đối phương phản ứng kịch liệt với mình mà cảm thấy vui vẻ đi, ít nhất chứng minh mị lực của mình trong lòng đối phương. Ai có thể nghĩ đến anh cả Nghiêm gia luôn luôn cao lãnh nhạt nhẽo, cũng sẽ có lúc quẫn bách và nhiệt tình như vậy chứ.
Dù sao thì trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565899/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.