Kỳ Lương Tần cảm thấy những thứ trước kia mình mong ước, hiện giờ đều đã nhất nhất thực hiện.
Trước kia cậu thường xuyên nghĩ, không biết yêu đương là cảm giác gì, không biết bên cạnh có một người yêu cậu, cậu cũng yêu người đó, lại là cảm giác gì, không biết ôm một người là cảm giác gì, cũng không biết hôn môi một người là cảm giác gì. Hiện giờ rốt cuộc cậu cũng biết, hóa ra yêu đương là ngọt ngào như vậy, bên cạnh có một người yêu cậu, là hạnh phúc như vậy, cảm giác ôm nhau khiến người ta thỏa mãn như vậy, mà hôn môi, lại khiến lòng người say mê như thế.
Nghiêm Bách Tông hỏi: “Có từng hôn Tùng Vĩ như vậy chưa?”
Kỳ Lương Tần nhanh chóng phân bua: “Em với hắn làm sao có thể chứ!”
Nghiêm Bách Tông lại hỏi: “Vậy với người khác thì sao?”
Kỳ Lương Tần vẻ mặt đỏ bừng nói: “Đương nhiên không có… lần đầu tiên.”
Nghiêm Bách Tông cười ra tiếng, ôm cậu hỏi: “Nói chuyện với em sao lại xoắn lưỡi vậy?”
Kỳ Lương Tần vừa nghe lại càng xấu hổ vô cùng, cậu cũng không thể nói là đầu lưỡi mình đã tê rần đi. Còn không phải Nghiêm Bách Tông làm hại!
Nhưng mà cậu không buồn bực, chỉ có lòng đầy ngọt ngào, nói: “Em vĩnh viễn đều chỉ có anh.”
Cậu thật biết buồn nôn. Cậu là trời sinh biết nói lời tâm tình boy.
“Buổi tối có khả năng trở về muộn một chút, nếu anh trở về quá muộn, em đừng có chờ anh, trực tiếp đến chỗ anh ngủ.”
Kỳ Lương Tần gật đầu: “Biết rồi.”
Hai người ở trong xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565898/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.