Lão thái thái về đến nhà liền ngã bệnh.
Nghiêm lão thái thái tuy rằng phú quý, nhưng lúc còn trẻ quá mức không xem trọng thân thể, già rồi chính là có nhiều tiền nữa cũng trị không hết một thân bệnh tật. Hiện giờ lo sợ một hồi, lại đi một đường mệt nhọc, trở về nhà ngày hôm sau liền ngã bệnh.
May mà cũng không phải bệnh lớn gì, ở trong bệnh viện một ngày liền về. Lão thái thái vì thế mà ý chí tinh thần sa sút, vẫn luôn nói: “Người trong nhà đều yên ổn, khỏe mạnh bình an, tốt hơn hết mọi thứ.”
Con người luôn là sau khi mất đi một vài thứ, mới hiểu được nó đáng quý.
Lại chờ vài ngày liền sắp khai giảng. Vương Trạch đặc biệt gọi điện thoại cho lão thái thái. Cúp điện thoại, lão thái thái nói: “Chú tiểu Vương của con nói thủ tục gì cũng làm tốt rồi, chuyện cần chú ý đều ở trong sách thông báo, chỉ dặn con một câu, dù sao con không phải nhập học theo tuyển sinh, chờ đến trường học không nên nói lung tung, coi như mình là sinh viên bình thường thì tốt rồi.”
Kỳ Lương Tần gật đầu: “Dạ.”
Từ thắng địa nghỉ hè trở về, cảm nhận lớn nhất chính là nóng. Kỳ Lương Tần thừa dịp ban ngày trong nhà không có ai, ngâm ở ngay trong bể bơi. Bất quá là một đoạn thời gian không xuống nước thôi, thế mà xa lạ hơn không ít, cậu đeo phao bơi đạp nước trong bể bơi, lúc dì Xuân lại đây thấy được, nhịn không được cứ cười hoài.
“Con đi ra ngoài một chuyến, nhìn ngược lại đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565890/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.