Chu Đồng cảm thấy cái đuôi Chu Hải Quyền sắp vẫy đến bầu trời rồi. Trong quá trình diễn xuất, thỉnh thoảng sẽ quay đầu liếc nhìn cô một cái, chỉ kém nhếch môi hỏi: "Thế nào, không tồi đi?"
"Đẹp nhỉ?"
"Hát tốt chứ?"
Là đẹp, xướng chính là tốt, bản thân cô có mắt nhìn mà, còn cần anh tới nhắc nhở?
Chu Đồng liền trợn mắt với Chu Hải Quyền một cái, nghiêm túc mà xem diễn của cô.
Chu Đồng khi còn nhỏ kỳ thật cũng là thích xem diễn, cô là bởi vì chuyện của Phó Thanh Phương, sau lại xem diễn càng ngày càng ít, hiện giờ cách nhiều năm như vậy lại ngồi ở bên trong rạp hát, nghe đàn sáo huyền âm quen thuộc, nhìn hóa trang hí khúc quen thuộc, từ nội tâm cảm thấy đẹp.
Côn khúc đẹp, thật sự phải bỏ ra tâm huyết, tới rạp hát ngồi xuống, đích thân tới hiện trường tới lẳng lặng thưởng thức. Cô trước kia đã cảm thấy Tiếu Dao bề ngoài tốt, không nghĩ tới sau khi hóa trang thế nhưng đẹp đến có hương vị thế này, khó phân nam nữ, nhìn ra được trên người là có công phu thật.
Càn đán, cô thật sự xem không nhiều lắm, trong ấn tượng cũng chỉ khi còn nhỏ xem qua Thẩm Tinh Chi diễn xuất, so sánh khôn đán, tiếng nói của nam nhân càng giòn sáng một ít, trung khí càng đủ, có độ dày, càng thích hợp biểu diễn kịch trường, xem tại hiện trường là chấn động nhất. Cô thật sự có đổi mới rất lớn với Tiếu Dao.
Nguyên lai cũng không phải chỉ có bề ngoài mà thôi.
So sánh với người lớn bọn họ, Chu Tư Ngữ đối Côn khúc lại không có hứng thú nhiều như vậy, cô bé trộm lấy ra di động ra, che chắn ánh sáng màn hình quang, còn quay một đoạn video, đăng lên vòng bạn bè.
Cô bé gần đây tương đối thích đăng vòng bạn bè, đi nghe diễn loại này đối với mấy đứa nhỏ tuổi này như cô bé mà nói tương đối hiếm lạ, đương nhiên rất đáng giá đăng bài.
Cô bé vừa đăng, đã bị Chu Hải Vinh thấy được, Chu Hải Vinh vừa nhìn thấy chữ giải thích trên bài đăng, liền biết là video Tiếu Dao diễn xuất, vốn dĩ nói không xem, nhưng rốt cuộc không nhịn được, click mở xem một chút, đã bị Tiếu Dao một thân hóa trang xinh đẹp đến ngây người.
Này cũng...... Quá đẹp đi.
Quả thực đều không giống Tiếu Dao hắn quen biết kia.
Tiếu Dao thật sự thoát thai hoán cốt, đã không phải Tiếu Dao đã từng ở bên nhau với hắn. Hắn đã cảm thấy mỹ lệ, lại cảm thấy xa lạ.
Người đẹp diễn tốt, Tiếu Dao lúc này đây diễn xuất đạt được cả hội trường vỗ tay. Ngay cả đạo diễn Điền Chương cũng lau mắt mà nhìn với cậu.
"Tôi biết sư phụ cậu vì cái gì nhìn trúng cậu ấy rồi, giọng hát cùng hoá trang, có chút bộ dáng Thẩm Tự Việt năm đó." Hắn ta nói với Tô Quát.
Tô Quát cũng ở dưới đài bồi đám người Thẩm Tinh Chi xem xét toàn trường, lập tức tâm tình phá lệ vi diệu.
Sau khi diễn xuất kết thúc, Tiếu Dao cùng một nhóm diễn viên lên chào bế mạc, thời gian vỗ tay liên tục không hề ngắn hơn anh ta, Tô Quát lúc ấy một bên vỗ tay, trong lòng còn yên lặng ấn giây đếm đếm, cuối cùng suy nghĩ vẫn là bị người chung quanh quấy rầy, bởi vì có người đi đến bắt tay với Thẩm Tinh Chi, chúc mừng ông.
Thẩm Tinh Chi rất cao hứng, ông lại có một đồ đệ sắp xuất đầu, trong quá trình tan cuộc, tươi cười trên mặt liền chưa từng dừng.
Bên này mới vừa tan cuộc, bên kia Chu Hải Quyền liền vội vã mà từ trong đám người rời đi. Dì Vương một bên nắm tay Chu Tư Ngữ đi ra bên ngoài, một bên hỏi Chu Đồng: "Cậu ấy gấp như vậy là muốn đi làm gì?"
"Nó à, đi nịn bợ chứ gì."
Sau khi bọn họ đi ra ngoài, liền trên quảng trường bên ngoài rạp hát đợi một hồi, đại khái sắp qua hai mươi phút, rốt cuộc chờ được rồi Chu Hải Quyền, Tiếu Dao cùng anh cùng nhau ra tới, trong lòng ngực còn ôm một bó hoa hồng thật to.
"A, tôi nói mà, thì ra là đi tặng hoa nha." Dì Vương cười nói.
"Chen tới chen lui, sao mà lâu vậy chứ?" Chu Đồng hô.
Tiếu Dao vừa nhìn thấy bọn họ là ngây ngẩn cả người, mới biết được Chu Hải Quyền nói kinh hỉ là cái gì, nhanh chạy tới chào hỏi mấy người Chu Đồng.
Dì Vương cười nói: "Diễn xuất của cậu chúng tôi đều xem, diễn chính là rất tốt."
"Dẫn em ấy tới gặp thấy mọi người, đợi lát nữa chúng em còn phải trở về, em mời người của đoàn kịch ăn cơm, mọi người đến không?"
"Bọn chị thì không đi, nhiều người như vậy, bọn chị tự đi ăn," Chu Đồng nói nhìn về phía Tiếu Dao, "Tiếu Dao, lại lần nữa chúc mừng cậu."
Cô ngữ khí nhu hòa, nói xong còn vươn tay tới, Tiếu Dao ngượng ngùng mà nắm lấy, nói: "Cảm ơn."
"Tiếu Dao ca ca, còn có em nữa."
Tiếu Dao liền cười, cũng nắm lấy tay Chu Tư Ngữ.
"Buổi tối chúng ta lại cùng nhau ăn một bữa cơm." Chu Hải Quyền ôm lấy bả vai Tiếu Dao, nói, "Chúng em đi về trước đây, Thẩm lão sư bọn họ còn chờ nữa."
Chu Hải Quyền lần này là muốn công bố quan hệ của hai người bọn họ với đoàn kịch, lấy thân phận bạn trai Tiếu Dao mời mọi người ăn cơm.
Đi chính là tiệm cơm tốt nhất Giang Châu, rất nhiều người trong đoàn kịch cũng chưa từng đến tiệm cơm xa hoa như vậy ăn cơm, đồ ăn cũng rất cao cấp, thuộc về loại nhìn là biết đắt, Chu Hải Quyền còn từng bàn từng bàn đều kính một lần rượu, nhờ mọi người chiếu cố Tiếu Dao nhiều hơn, bộ dáng thần thái thong dong, khí chất trầm ổn, cách nói năng bất phàm lại tài đại khí thô kia, khiến mọi người đều hâm mộ Tiếu Dao mệnh tốt.
Người lớn lên đẹp, diễn xướng tốt, được cao tầng nâng đỡ, bạn trai còn có tiền như vậy soái như vậy!
Chuyện tốt trên đời này đều để cậu hưởng rồi, nương biểu hiện đêm nay của Tiếu Dao mà xem, tương lai quả thực không thể hạn lượng, lại một kỳ hoa Lê Viên, nụ hoa đã thành hình, phỏng chừng qua không bao lâu đã muốn nở rộ rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]