Trên tờ giấy viết ngắn gọn: “Đại Nam có kẻ phản quốc. Muốn biết là ai, hãy đến lấy một vật gửi chỗ chưởng quầy”.
Lòng hiếu kỳ con người ai cũng có. Hơn nữa đây là việc rất hệ trọng, dù là thật hay giả, cả hoàng đế lẫn Trà Ngân đều cảm thấy nên xem thử thế nào để còn định đoạt mọi chuyện về sau. Hai người sóng bước bên nhau đến chỗ chưởng quầy như lời nhắn trong giấy.
Tên thị vệ cận thân của Thừa Vĩ chạy đến chậm hơn Trà Ngân, hắn trông thấy một nô tài lạ mặt mà dám thẳng lưng, sải chân bước cạnh ngôi cửu ngũ, liền xông ra:
- Tên nô tài to gan, ngươi dám không phân tôn ti trật tự, đi ngang hàng với hoàng thượng hả? Lui xuống lãnh hình phạt cho ta
- Ngươi câm miệng. Chính trẫm cho phép đó thì sao?
- Dạ, dạ! Xin hoàng thượng tha tội.
Trà Ngân lúc này đâu còn quan tâm mấy cái chuyện vụn vặt như này nữa, nóng lòng kéo tay Thừa Vĩ hướng về phía trước để không phí thời gian, cũng vô tình cứu tên thị vệ cận thân một trận đòn đích đáng. Gương mặt lúc này của Thừa Vĩ như mưa rền gió dữ, nghiến răng nghiến lợi thề với lòng “Nếu đúng là có kẻ âm mưu phản nghịch, hắn nhất định tru di cửu tộc. Riêng tên đầu sỏ sẽ dùng hình phạt tàn khốc nhất, khiến cho hắn sống không bằng chết”. Rất nhanh, hai người đã gặp được chưởng quầy. Vừa hỏi sơ về món đồ có ai đó gửi, nam nhân trung niên liền mang ra ngay cho vị quý nhân tuấn tú phi phàm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749395/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.