Ở cứ điểm bí mật này của phái Thanh Long, có một gian phòng riêng của Tứ hoàng tử trước nay không có ai dám đi vào cả. Bởi chủ tử đã dặn dò rất kỹ, nếu kẻ nào dám cãi lời, tự ý bước vào nơi đó, nhất định sẽ bị xử phạt, sống không bằng chết. Tình hình bây giờ cấp bách, chẳng biết với trí tuệ phi phàm của chủ tử, có cách nào biến nguy thành an, lật ngược thế cờ hay không? Thế Triệt cảm thấy mình vẫn nên to gan lớn mật một lần, thử đi vào gian phòng kia, biết đâu có thể tìm được thứ gì đó hay ho. Ví dụ như là thông tin về một thế lực khác còn ẩn giấu của chủ tử. Hoặc là những mật thư trao đổi tin tức của ngài ấy với tên Trấn Nam Vương gia khốn kiếp kia. Hay là… hay là… vàng bạc châu báu, nếu đúng là vậy và chủ tử mãi mãi chôn thân trong hoàng cung thâm sâu kia, hắn có thể mang số của cải ấy rời khỏi nơi này, lập nên một bang phái khác và dẫn dắt mọi người thật tốt, đưa tổ chức ngày càng lớn mạnh hơn. Bất giác, Thế Triệt đã quên mất sự trung thành trước nay của mình, bắt đầu mơ tưởng đến quyền lực cá nhân. Điều này càng củng cố quyết định vào phòng cấm của Tứ Hoàng tử trong lòng hắn.
Thế Triệt vẫn còn đang bước chưa đến nơi, phía bên ngoài đã có tiếng ầm ĩ đánh nhau, khiến hắn phải khựng lại, ra xem là có chuyện gì. Đôi mắt tinh tường của hắn rảo một vòng, liền nhìn thấy người đi đầu là Trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749394/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.