Nam nhân oai phong trước mặt lộ ra chút tình ý, có lẽ bị nàng phát hiện bỗng ngại ngùng thủ lễ. Lòng Lan Quý phi dường như thoáng qua một tia mất mát, đã thấy người ấy đứng lên cáo từ trở về. Vẫn cái khí chất hơn người ấy in vào lòng, người ta đã đi rồi mà nàng vẫn cứ ngồi mơ tưởng linh tinh. Gặp sai thời điểm mất rồi, giờ chỉ đành ngậm ngùi nuối tiếc. Nước mơ ngấm dần vào cơ thể, chẳng mấy chốc Lan Quý Phi đã gục trên bàn, được các cung nữ dìu lên giường cho thoải mái. Trong giấc mơ đêm ấy, nàng dựa vào lòng nam nhân kiêu hùng kia, nghe chàng nói những lời nồng tình mật ý, mới biết hóa ra tình yêu có dư vị tuyệt vời thế này. Nàng được chàng vuốt ve, từ suối tóc như mây xuống bờ vai hờ hững. Bàn tay chạm vào vành môi, lửa nóng lan tỏa khắp từng ngóc ngách tâm hồn. Rồi chàng cúi người bế nàng lên nuông chiều hết mực như thể nàng là cả bầu trời, chiếc môi kề sát trằn trọc gặm cắn, truyền đến từng trận tê dại đưa cảm xúc của hai người như hòa vào làm một. Ngón tay thon dài bắt đầu du ngoạn dọc theo đường cong, từ đôi gò bồng mềm mại xuống khu rừng hoang sơ chưa từng có người khai phá. Chàng dịu dàng sưởi ấm trái tim cô đơn, chàng đưa nàng đến tận cùng của hạnh phúc. Nàng nằm bên dưới nhỏ giọng rên rỉ, mỗi nhịp đong đưa lại biết thêm thì ra khoái lạc nhất trên đời này là được cùng người trong lòng cá nước thân mật, quấn quýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/255473/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.