Cũng cùng lúc bị kéo vào mắt xoáy lạ kỳ hôm sấm chớp, Vân Ngọc trôi vào cảm giác xoay tròn bức bách, ngột ngạt rất khó chịu. Cô cứ chịu đựng mãi mà vòng xoáy vẫn chưa dừng, trong đầu ngập tràn hoảng loạn không biết mình còn sống được bao lâu. Nỗi sợ hãi khi cái chết cận kề mà chỉ có thể bất lực chờ đợi thật kinh khủng. Bất ngờ, chấm sáng nhỏ xuất hiện trước mặt, sau lưng là một lực đẩy từ cơn lốc rất mạnh hất tung Vân Ngọc ra ngoài, rơi tự do ở vùng núi cao ít người lui tới. Vận mệnh bí ẩn đưa hai con người về cùng một thời không nhưng xuất phát điểm của họ rất xa, và con đường của họ đi chứa đầy những thử thách ác liệt mà cả hai chưa từng ngờ đến.
Vì màn tiếp đất không hề nhẹ nhàng, Vân Ngọc nằm bất động không còn chút ý thức nào cả. Trời đêm lạnh lẽo luồn vào da thịt mảnh mai của cô gái trẻ. Cũng may, khi bị cuốn vào mắt xoáy, cô đang mặc trên người chiếc áo khoác khá dày vẫn còn chưa cởi ra từ khi đáp máy bay về Việt Nam. Nhờ chiếc áo khoác che thân, dù bất tỉnh nhân sự nhưng cô vẫn không bị nhiễm lạnh quá nặng. Cứ thế, Vân Ngọc nằm im lìm cho đến khi bụng phát ra âm thanh biểu tình rất lớn mới rã rời hé mắt nhìn quanh. Tay cô sờ soạng xung quanh, tìm tư thế thuận tiện nhất để ngồi dậy nhưng một chân của cô không thể cử động. Vừa tỉnh lại, bị cái lạnh và cơn tê tạm thời nên không kịp chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/255461/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.